Ban Đêm Lên Giường Nói Nhảm Cùng BaBa

Chương 24: Cha tay cha ấm quá!

“Cha, cha giúp con xoa bụng nhé, được không ạ?” Nhìn cha không phản ứng, Lý Tiểu Nhã hỏi nhỏ.

Nằm thẳng trên giường nhìn thẳng vào ánh mắt của cha, cô định dùng giọng điệu bình thường để nói ra lời này, nhưng thân hình cường tráng của cha nằm bên cạnh khiến cô có cảm giác áp bức mãnh liệt, như thể một giây tiếp theo sẽ bị ông ấy đè xuống vậy. Trái tim cũng run lẩy bẩy, lời nói ra đột nhiên trở nên ôn nhu mềm mại.

Giọng nói mềm mại của cô đã đánh trúng trái tim của người đàn ông mạnh mẽ như Lý Hồng Đồ. Đôi mắt lóe lên trở nên kiên định, sự phức tạp trong mắt trở nên rõ ràng, những cảm xúc dư thừa đã bị loại bỏ, chỉ còn lại sự yêu thương và chiều chuộng.

Ông vội vàng đáp ứng.

“Được, chỉ cần bảo bối có thể đỡ đau một chút thì cha làm gì cũng được.”

Lòng bàn tay to lớn của ông luồn vào trong tấm chăn đắp ngang hông con gái, vén lên trùm lấy vùng bụng của cô.

Bàn tay mạnh mẽ nhưng động tác lại nhẹ như lông vũ, eo nhỏ của Lý Tiểu Nhã gần như được bọc trong bàn tay to lớn của cha mình.

Để duy trì tư thế nằm nghiêng, cánh tay còn lại của Lý Hồng Đồ vòng qua đỉnh đầu của con gái. Những ngón tay của ông sắp chạm vào cô, dường như muốn chạm vào mặt hoặc tai cô nhưng ông chỉ rụt rè nhặt vài sợi tóc vướng vào tay ra, yên phận xoa bụng.

“Bảo bối, có đỡ hơn chút nào không?”

Giọng Lý Hồng Đồ trầm thấp cũng dãn ra.

Ánh mắt Lý Tiểu Nhã vô tình dâng lên một cỗ mờ mịt, cô không trả lời câu hỏi của cha, cắn nhẹ môi dưới, khuôn mặt đỏ ửng.

“Cha, tay… tay để vào trong… sẽ đỡ hơn.”

“Ơ…ồ.”

Lý Tiểu Nhã cảm nhận được tay cha run run.

Hai cha con căng thẳng một hồi, Lý Hồng Đào mới có hành động. Lý Tiểu Nhã mặc một chiếc váy dài đến đầu gối, Lý Hồng Đồ muốn để vào chỉ có thể vén vạt váy lên cho vào.

Dưới lớp chăn, bàn tay to lớn của Lý Hồng Đồ bắt đầu di chuyển xuống dưới thân thể Lý Tiểu Nhã, thành công tìm ra vạt váy và vén nó lên.

Các động tác vẫn cẩn thận như mọi khi, nhưng càng cẩn thận thì quá trình càng dài vô tình cào nhẹ một cái trong tim Lý Tiểu Nhã, khiến tâm cô khẽ động.

Nóng và khô.

Cuối cùng thì bàn tay của ông ấy cũng bao trùm lên bụng cô. Lúc đó, cô cảm thấy như da mình cháy sắp bỏng.

“Ưm…”

Miệng đang đóng chặt không tự chủ được phát ra một thanh âm, cằm cô hơi nâng lên.

“Bảo… bối, như vậy được không?”

Đại khái là vì duy trì tư thế này nên khuôn mặt của Lý Hồng Đồ càng gần hơn, thậm chí Lý Tiểu Nhã còn cảm nhận được một luồng khí ấm áp phả vào mặt mình.

“Cha, là bụng dưới, cha xuống một chút.”

“À.”

Bàn tay nóng hổi không ngừng lướt trên làn da, khiến đôi chân Lý Tiểu Nhã không tự chủ được chà xát ga giường, cho đến khi bàn tay ấy chạm đến mép quần lót.

“Bảo bối, như vậy sẽ đỡ đau hơn à.”

Lý Tiểu Nhã gật đầu.

“Cha, tay cha ấm quá, cha sờ như vậy rất thoải mái.”

“Vậy… vậy thì tốt.”