Lý Tiểu Nhã nhớ lại, bản thân cũng từng có cảm giác ngây thơ thế này, nhưng đối tượng lại là cậu bé mình thích. Nhìn ông bố đang cong mông chọn nguyên liệu nấu ăn, ánh mắt cô ấy như nhuốm một tầng ánh sáng dịu dàng mê ly.
Vốn tưởng rằng bản thân khen ngợi ông ấy có thể khiến ông ấy vui tới ba ngày, không nghĩ tới, buổi tối nằm trên giường đã thấy bên kia bộ dáng tâm sự tràn đầy.
“ Cha, cha làm sao vậy?”
Nghe con gái hỏi, Lý Hồng Đồ thu lại điện thoại, “ Bảo bối, con cũng biết tính cha hay tò mò, cái gì không hiểu phải hiểu bằng được.”
Lý Tiểu Nhã gật đầu, đúng là cha cô ấy có thói quen này.
“ Ừm, con biết, cha có gì không hiểu cứ hỏi con.”
Lý Tiểu Nhã không để ý, còn nghĩ ông ấy tò mò chuyện công việc hàng ngày, không ngờ ông ấy lại hỏi một câu khiến cô ấy bật ngửa, “ Bảo bối, cái micro hồi sáng kia rốt cuộc để làm gì?”
“ Cha đừng hỏi lung tung.” Lý Tiểu Nhã xấu hổ đến mức mặt đỏ bừng, vừa định quát cha mình, nhưng tâm tư đột nhiên thay đổi. Được, không phải là muốn hỏi con sao, vậy để con nói cho cha biết.
“ Khụ khụ. Cha thực sự muốn biết sao?”
Lý Hồng Đồ gật đầu mạnh mẽ, vẻ mặt mong cầu tri thức.
“ Cái đó, cái đó. Nó là công cụ thủ da^ʍ của con gái.”
Lý Hồng Đồ sửng sốt chốc lát, tai Lý Tiểu Nhã đã nóng lên, sau đó dựa vào đầu giường, cầm điện thoại lên, bộ dáng kia đại khái là vờ như mọi chuyện chưa xảy ra.
Lý Tiểu Nhã định làm ông ấy xấu hổ nên nhìn chằm chằm vào vào khuôn mặt ông ấy, cô nhìn ra bộ dáng của cha mình nghi hoặc, hoàn toàn không thể giải thích được, dứt khoát phóng túng.
“ Bảo bối tò mò, tính ra kinh nghiệm của con còn phong phú hơn cha một chút, dù sao tuổi cha cũng đã lớn, đừng ngại quá, có gì không hỏi thì hỏi con, coi như tiểu tỷ tỷ học cùng cha một tiết giáo dục giới tính, miễn cho cha sau này yêu đương lại xấu hổ.”
Lý Hồng Đồ không dám nhìn thẳng cô ấy, điên cuồng lắc đầu.
Tình tình nóng nảy của Lý Tiểu Nhã đột nhiên bùng lên, “ Mau hỏi đi!”
Một tiếng gầm gừ đã khiến Lý Hồng Đồ run sợ.
Do dự, do dự.
Ông ấy nhíu mày, trừng mắt, vẻ mặt như ôm quyết tâm phải chết, “ To như vậy sao?”
“ Đúng thế.”
Bộ não của Lý Tiểu Nhã hoạt động hết công suất, cố gắng sắp xếp một đoạn dài để giải thích các từ ngữ nhạy cảm kia, nhưng kết quả thế mà thất bại.
Lý Tiểu Nhã vừa rồi còn muốn giả làm chị gái lớn dạy cho người ta một tiết giáo dục giới tính, không cam lòng lùi bước, đột nhiên trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ, cầm lấy điện thoại di động, mở ra bộ sưu tập, chọn một đoạn video rồi ném tới trước mặt cha mình.
“ Cha xem cái này đi, xem xong là hiểu.”
“ A~”
Lý Hồng Đồ vừa định nhặt điện thoại lên, bên trong truyền ra một tiếng rêи ɾỉ của người phụ nữ, dọa cho tay ông ấy cũng run rẩy theo.
“ Điều này, điều này… Sao con lại cho cha xem cái này chứ. Không được, không được.”
Ngoài miệng Lý Hồng Đồ nói vậy, nhưng ánh mắt lại không hề rời khỏi màn hình.
“ Cha lại giả vờ, cha đừng nói là không có xem.”
Lý Hồng Đồ lén lút chỉnh nhỏ âm lượng, tập trung tinh thần nhìn lên.
“ Cha…Cha không xem nó bao giờ cả… Cha chỉ đọc tiểu thuyết..”
Tiểu thuyết!
Đột nhiên một số dây thần kinh của Lý Tiểu Nhã được huy động.
“ Tiểu thuyết gì nào, cha cho con xem.”
“ Cha chỉ xem trên mạng, xem xong thì đóng rồi.”
“ Vậy đưa con điện thoại di động của cha cho con xem đi.”
Nhìn ông ấy đưa điện thoại ra không hề phòng bị, Lý Tiểu Nhã nghĩ thầm, có lẽ cha không biết tới thứ gọi là lịch sử duyệt web.