Mùa xuân dần qua, nhưng mùa hè vẫn chưa tới. Ở miền Bắc bây giờ, chân trước còn mặc áo cộc tay, chân sau đã trùm áo len, trong lòng Tiểu Nhã thầm ghét bỏ cái mùa ẩm ẩm ương ương này.
Nhưng vẫn luôn có mấy cô gái tính tình phóng khoáng hào sảng đã háo hức phô ra dáng vẻ xinh đẹp của mình, cũng không phải vì muốn cho ai xem. Chỉ đơn giản là muốn quét sạch tâm tình ủ dột nặng nề từ mùa đông dài đằng đẵng còn sót lại, để bản thân vui vẻ nhẹ nhàng.
Lâm Đào Đào, bạn thân của Lý Tiểu Nhã là một trong số đó.
Nhà Lâm Đào Đào khá giả, cha mẹ buôn bán hải sản, ngày thường cũng không cần đi làm, nhiều lắm chỉ là phụ giúp khi bận rộn. Biết tin Lý Tiểu Nhã bị thương, ngày hôm sau đã chạy tới thăm. Trong cái mùa áo len và áo ngắn tay trong tay, Lâm Đào Đào đã lên đồ l*иg lộn. Váy lụa đen bó sát, cổ áo trễ xuống.
Vóc dáng của cô và Lý Tiểu Nhã không khác nhau là bao, đều là vòng eo thon gọn, dáng người cao gầy. Nhưng không biết có phải do từ nhỏ ăn nhiều hải sản, protein dư thừa hay không mà cặp đào trước ngực của Lâm Đào Đào lớn hơn Lý Tiểu Nhã đến vài vòng.
Ôi chao, không cần phải suy nghĩ vắt óc làm sao độn vòng một như Lý Tiểu Nhã, giữa hai khối thịt trắng nõn là chiếc rãnh sâu không thấy đáy. Kiểu tóc của Lâm Đào Đào cũng thể hiện một phần tính cách, sấm rền gió cuốn. Đặc biệt là lúc nói chuyện với Lâm Tiểu Nhã, cực kỳ bá đạo bỉ bựa. Đỗ chiếc BMW của mình lại từ trong cốp xe lấy ra một túi lớn
“ Này Lý Tiểu Nhã tớ tới lầu rồi, nhà cậu ở tầng mấy”
“Ai, cậu còn không rõ tớ sao, phàm là việc dính tới con số là tớ nhớ không nổi đâu, chờ tớ, hôm nay tớ mang cho cậu một đại lễ bí mật đây .”
Cúp điện thoại, Lâm Đào Đào xách cái túi lớn như quả bóng bay trong tay, khẽ lắc mông dưới lớp váy bó sát đi vào thang máy.
“Đồ nhãi con, xem tỷ mang đến cho cậu cái gì này.”
Cửa vừa mới hé ra, Lâm Đào Đào đã cố ý nhái giọng tú bà kỹ viện, hô lên.
Nhưng nói được một nửa lại cắn răng nuốt trở về, nét xinh đẹp kiêu ngạo hoàn toàn tan biến, có chút khϊếp sợ nhìn người đàn ông cao to khôi ngô trước mặt, bắt đầu nghi ngờ xem có phải mình gõ nhầm cửa hay không.
“À a, Tiểu Nhã đang ở trong phòng ngủ.”
Bởi vì thân hình cao lớn, vừa mở cửa ra, thứ Lý Hồng Đồ nhìn thấy đầu tiên chính là hai đoàn thịt trắng trẻo mềm mại, trong nhất thời có chút xấu hổ mà quên luôn giới thiệu tên của mình.
Lâm Đào Đào biết cô ấy vừa mới chia tay bạn trai, còn tưởng cô ấy vẫn đang ở một mình, người đàn ông bất ngờ xuất hiện thế này khiến đầu cô ta như cầu chì đoản mạch, sau khi đưa chiếc túi lớn liền xoay người bước vào phòng ngủ.
Thấy Lý Tiểu Nhã rồi, sau khi trở tay đóng cửa phòng ngủ, lúc này Lâm Đào Đào mới khôi phục lại bản tính điên cuồng của mình, đá giày nhảy thẳng lên giường, vẻ mặt tràn đầy hứng thú bò đến bên cạnh Lý Tiểu Nhã, cũng không thèm để ý đến vết thương của cô ấy.
“Lý Tiểu Nhã, được rồi, xâu chuỗi liền mạch, có phải cậu bị Hình Đào làm tổn thương đến điên rồi hay sao mà khẩu vị cũng thay đổi thế, cậu mau nói cho tớ biết cái chú đẹp trai hoang dã đang ở nhà cậu là mua ở đâu, tôi cũng muốn đặt hàng một chú giống vậy, má chứ, quá trời MAN.”
“Lâm Đào Đào, cậu bệnh nặng lắm rồi đó, hoang dã cái gì, là người trong nhà đấy, ông ấy là cha tớ.”
“ Cha? Cha cậu sao?”
Cái miệng nhỏ nhắn đỏ rực của Lâm Đào Đào há to, hiển nhiên là không tiếp nhận được sự thật này.
“ Chính là người cha độc thân mười mấy năm của cậu đấy á?”