Độc Giả Xem Tiểu Thuyết Của Tôi Đói Rồi!

Chương 43

Con đường từ khu chung cư dẫn ra trạm xe buýt và ga tàu điện ngầm là nơi các quầy bán đồ ăn sáng tụ tập, Trì An An cũng không ngoại lệ.

Cô chọn một vị trí thích hợp, đỗ xe lại, xoa xoa đôi tay đang lạnh.

Không biết vị khách đầu tiên bao giờ sẽ đến nhỉ?

---

Nghiêm Tinh ra khỏi nhà, không khí lạnh buổi sáng khiến cô rùng mình một cái, vội vàng đội mũ lên.

Tối qua cô ăn cơm chiên mua ngoài đường, bị đau bụng, sáng dậy vẫn chưa cảm thấy thoải mái, người mệt mỏi chẳng muốn ăn gì.

Nghiêm Tinh ôm bụng đi về phía trạm xe buýt. Cô đang học lớp 11, bố mẹ đăng ký cho cô học thêm vào Chủ nhật. Trước đây cô thường ăn sáng no ở nhà rồi mới đi, nhưng gần đây bố mẹ đều đi công tác, nên bữa sáng cô chỉ có thể tự giải quyết trên đường.

Theo trí nhớ của cô, trên con đường này chỉ có bán bánh tráng, bánh chiên, và mì lạnh nướng, nhưng cô không muốn ăn mấy món dầu mỡ này. Nếu mua bánh bao, cháo ngô và trứng trà thì phải đi ngược hướng trạm xe buýt hơn hai trăm mét...

Cô nghĩ, hay là đành mua tạm một chiếc bánh tráng nướng vậy, bảo chủ quán cho ít dầu là được.

Thế nhưng khi đi được một đoạn, cô bất ngờ nhìn thấy một chiếc xe bán đồ ăn có treo biển "bánh cuốn".

Chị bán hàng chắc là người mới, xe và thiết bị trên xe sáng bóng như mới, bản thân chị bán hàng cũng ăn mặc gọn gàng, trông rất sạch sẽ và vệ sinh.

Bánh cuốn thanh đạm rõ ràng là lựa chọn tốt nhất lúc này, Nghiêm Tinh nhanh chóng bước tới và nói: "Chị ơi, cho em một phần bánh cuốn trứng ạ."

Trì An An nhìn vị khách nhỏ đầu tiên của mình, khẽ cười: "Được, sáu đồng em nhé."

Nghiêm Tinh lấy điện thoại ra quét mã, trong lúc đó cô nhận được tin nhắn của bạn học cùng lớp phụ đạo: [Tinh Tinh, cậu khỏe hơn chưa?]

Nghiêm Tinh trả lời: [Khỏe hơn rồi, sáng nay không bị đau bụng nữa, chỉ là chưa có cảm giác muốn ăn thôi.]

Mạnh Hiểu Tuyết: [Tội nghiệp quá, vậy sáng nay cậu ăn gì?]

Nghiêm Tinh: [Ở đây mới mở một quán bán bánh cuốn owo]

Mạnh Hiểu Tuyết: [Wow! Lâu lắm rồi mình chưa ăn bánh cuốn, mua cho mình một phần nhé! Có những loại gì thế, chụp ảnh gửi cho mình đi bố già!]

Nghiêm Tinh: [??? Cậu có thật sự quan tâm mình không đấy?]

Nghiêm Tinh bất lực chụp ảnh thực đơn gửi qua, Mạnh Hiểu Tuyết trả lời ngay lập tức: [Tức ghê, không có món bánh cuốn tôm yêu thích của mình. Vậy thì cho mình một phần bánh cuốn bò trứng đi, thêm chút ớt nữa, yêu cậu -hôn-]

“Chị ơi, cho em thêm một phần bánh cuốn bò trứng ạ.”

“Được.” Trì An An đáp rồi kéo khay hấp ra, quét dầu lên sau đó múc một muôi bột trắng đổ lên khay, nhanh chóng lắc đều tay để bột phủ kín bề mặt, sau đó khéo léo đập một quả trứng, vừa lắc vừa rải thịt bò đã ướp sẵn lên trên.

Cô đẩy khay hấp vào máy hấp bánh cuốn, chuẩn bị sẵn hộp đựng, lấy phần bánh cuốn trứng của Nghiêm Tinh ra, dùng dao cắt thành hai đoạn và cho vào hộp.