Khi quyền lực của tầng lớp quý tộc nhiều lần bị giảm sút, danh tiếng của công tước Đức Hoa vẫn rất tốt, chẳng qua, người thừa kế tước vị không phải Thẩm Tuyển mà là người anh trai nổi tiếng của Thẩm Tuyển. Thế thì cũng không có vấn đề gì, chỉ là quan hệ giữa Thẩm Tuyển và anh trai không thân thiết, nhìn cậu như là không thể nhận được bất kỳ lợi ích nào từ công tước. Thế nên trong mắt các quý tộc, giá trị của Thẩm Tuyển trong mắt bọn họ sụt giảm nghiêm trọng.
Thẩm Tuyển chỉ là một Beta phổ thông bình thường, không có năng lực gì đặc sắc, diện mạo thì chỉ ở mức thanh tú, thế nên – điều kiện bên ngoài đã chẳng xuất chúng, bản lĩnh bên trong thì chẳng có gì đáng nói, lòng ai cũng than thở, rốt cuộc đàn anh Yến Thận để ý tới cậu ở chỗ nào thế?
Nhưng ngày nào Yến Thận cũng chờ Thẩm Tuyển tan học, cho dù vì chờ tiết học của Thẩm Tuyển mà đến chiều Yến Thận phải nhịn đói đi học, anh cũng không quan tâm, mưa hay nắng gì thì anh cũng tới đủ.
Ban đầu, Thẩm Tuyển rất sợ hãi, cậu ấp úng hỏi đàn anh đang làm gì thế. Yến Thận chỉ nhẹ nhàng nói, anh tới thăm em. Anh còn đem cơm của mình tự nấu tới cho Thẩm Tuyển ăn, cùng ăn cơm trưa với cậu.
Ngày qua ngày, hai người càng lúc càng thân thiết với nhau, bọn họ tới thư viện, phòng tự học, ký túc xá. Thẩm Tuyển còn dẫn Yến Thận tới nhà mình chơi, Yến Thận mỉm cười hỏi cậu ở một mình à, không ở cùng anh trai sao?
Thẩm Tuyển chưa từng nhắc tới anh trai trước mặt Yến Thận, nghe Yến Thận hỏi như thế, cậu thấy hơi lạ nhưng cậu không nghĩ gì nhiều. Anh trai cậu là đóa hoa hồng của cả đế quốc, là con cưng của hoàng thất, ai không biết mới là lạ.
Sau một thời gian dài triền miên như thế, chẳng bao lâu sau là Thẩm Tuyển gục ngã trước Yến Thận. Đàn anh vừa dịu dàng còn vừa ga lăng, làm sao cậu không đổ cho được? Huống hồ người vô hình như Thẩm Tuyển chưa từng được ai che chở, chưa từng có người đối xử dịu dàng với cậu như thế, cậu trao con tim cho anh chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Yến Thận rất ra dáng quý ông trước Thẩm Tuyển, thậm chí bọn họ còn chưa bao giờ hôn nhau, cử chỉ thân mật nhất là nắm tay và ôm, mà Thẩm Tuyển rất thích nắm tay Yến Thận. Ở đầu ngón tay của Yến Thận có kén mỏng, lúc vuốt ve lòng bàn tay cậu, sẽ tạo cảm giác tê tái.
Thật ra, Thẩm Tuyển có hơi không thích cái ôm của Yến Thận, vì vào lúc đó Yến Thận sẽ biến thành một người khác hẳn với lúc dịu dàng săn sóc ngày thường. Anh sẽ ôm Thẩm Tuyển rất chặt, khiến cậu cảm thấy áp lực, và khi ôm chầm lấy anh, đồi núi mềm mại trước ngực Thẩm Tuyển sẽ cọ vào ngực Yến Thận qua lớp vải áo, cậu sợ Yến Thận sẽ phát hiện ra chuyện gì đó. Có đôi lúc, Yến Thận còn vô thức nắn bóp eo cậu, ánh mắt anh trở nên hưng phấn sâu thẳm, còn ngửi lên đầu vai cậu hệt như một con sói đang săn mồi. Bị anh ngửi nhiều lần, Thẩm Tuyển như lâng lâng cả người, cơ thể nhũn ra, rên ư ử như con thú nhỏ bị sói giam cầm.
Lúc Yến Thận buông Thẩm Tuyển ra, vẻ mặt anh trở nên khó hiểu, anh rầu rĩ khôi phục vẻ tao nhã bình thường, còn xin lỗi Thẩm Tuyển.
Thẩm Tuyển đỏ mặt nói là không sao, cậu ngửi được mùi pheromone của Yến Thận trong không khí, là mùi rượu, mặt cậu càng đỏ hơn.
Cậu là một trong số ít những Beta có thể ngửi được mùi pheromone. Lúc trước, cậu không hề thích kỹ năng này, cậu cảm thấy mình có thể ngửi thấy những mùi hương kỳ lạ, nhưng bây giờ cậu thấy may, may mắn vì mình có thể ngửi được pheromone của người yêu.
Thẩm Tuyển đang chìm trong hồi ức, bị người yêu kéo vào cửa phòng. Cậu nuốt nước bọt, nghiêng đầu nhìn gương mặt của Yến Thận. Sống mũi cao thẳng của Yến Thận có một độ cong tuyệt đẹp, rất phù hợp với đôi mắt sắc bén khi không cười, dịu dàng khi cười của anh. Màu mắt của Yến Thận là màu đen xám, khi anh nhìn chăm chú vào ai đó, sẽ khiến người khác có cảm giác thật dịu dàng dào dạt tình ý, cậu rất thích đôi mắt anh.
Thẩm Tuyển hít sâu vào một hơi, cậu liên tục lặp đi lặp lại quyết định vừa rồi của mình.
Cậu muốn nói cho Yến Thận nghe bí mật của mình.
Thẩm Tuyển có một bí mật.
Bí mật của cậu là… thật ra cậu không hoàn toàn mang giới tính nam, trong cơ thể cậu có một cái hoa huyệt.
Thẩm Tuyển hơi lo là Yến Thận sẽ để tâm tới chuyện này, nhưng cũng từng hỏi Yến Thận, quan điểm của anh về người lưỡng tính dị dạng. Yến Thận trả lời anh không hề kỳ thị, còn rất bao dung với bọn họ.
Điều này khiến Thẩm Tuyển cảm thấy mong chờ, tràn trề hy vọng. Lòng Thẩm Tuyển thầm cầu mong người yêu của mình có thể chấp nhận thân thể mình.