Sự Trả Thù Ngục Tù

Chương 40: Là Do Tôi Làm

Vũ Hoàng Long chẳng biết mình bị làm sao thế nữa?

Tại sao khi nghe Dung Âm đi cùng với Trịnh Nhược Thiên mà anh lại không đuổi theo cô mà lại cùng với Cao Hà Nhi trở về phòng.

Rốt cuộc trong lòng anh có muốn giữ cô ở lại bên cạnh hay không?

Mối quan hệ của hai người bây giờ là được hình dung như thế nào?

Từ trước đến giờ anh chưa từng bao giờ nghĩ đến sẽ biến cô trở thành nhân tình của anh, cũng không thể nào đối xử với cô tàn nhẫn đến như vậy.

Chỉ là vì,khi anh thấy cô đồng ý lời cầu hôn của Trịnh Nhược Thiên mà anh đã không thể kiềm chế được mà làm tổn thương cô hết lần đến lần khác.

Nếu thời gian có quay trở lại, Vũ Hoàng Long nhất định sẽ không bao giờ kết hôn với Cao Hà Nhi.

Vừa bước vào phòng,Cao Hà Nhi đã giận dữ xô thẳng Vũ Hoàng Long xuống giường,ánh mắt tràn đầy căm phẫn nhìn vào người đàn ông tự xưng là chồng của cô mà chưa hề đυ.ng vào người của cô dù chỉ là một lần.

"Anh nói rõ ra đi, có phải anh vẫn còn vương vấn vị hôn thê của anh.Nên anh mới đem cô ta về làm thư ký riêng của anh,hằng ngày anh và cô ta đều ở trong văn phòng liếc mắt đưa tình sau lưng tôi có đúng như vậy không?”

Ánh mắt của Vũ Hoàng Long chợt tối, đôi mi dài của anh khẽ cong lên.

"Thì sao....? Ngay từ đầu tôi cũng đã nói với cô hôn nhân chúng ta là thương mại có lợi cho đôi bên,không phải là vì yêu mà tôi cưới cô".

"Nhưng tôi cũng là vợ của anh rồi! Tại sao anh lại đối xử với tôi như vậy?" Cao Hà Nhi không thể nào chịu yếu thế.Cô ta không do dự liền trèo lên người của anh.

Vũ Hoàng Long kinh hãi trợn mắt lên.

"Cô đang làm gì vậy?"

"Làm gì.....? Anh còn hỏi tôi sao.... Ngoài việc làm chuyện vợ chồng với nhau thì còn gì nữa!" Nói rồi, cô ta đưa tay lên cởi từng chiếc cúc áo của anh ra.

Cao Hà Nhi không thể để cho anh rơi vào tay của người khác mà cô chưa đạt được mục đích được.

Con ngươi sắc bén của Vũ Hoàng Long cong lên,anh nhanh chóng đưa tay ra kéo tay cô ra khỏi người của anh, chất giọng lạnh lẽo của anh liền vang lên.

"Bước xuống ngay.....”.

Anh đã xác định rồi, kể từ bây giờ người có thể đυ.ng vào thân xác của anh chỉ có Âm Nhi của anh mà thôi.

Cao Hà Nhi không chịu nghe,động tác của cô ngày càng một nhanh hơn.Trong chốc lát chiếc áo của anh đã bị cô cởi ra quăng thẳng xuống dưới đất.

Cô ta cũng hấp tấp cởi luôn chiếc váy mà cô ta đang mặc trên người ra.Vũ Hoàng Long cũng không hề ngăn cản cô ta nữa mà anh đang muốn xem người phụ nữ này sẽ quyến rũ anh bằng cách nào.

Cứ như thế,Cao Hà Nhi tự trút bỏ hết tất quần áo trên người của mình, không bỏ sót một thứ nào hết, bây giờ đối với anh vẫn còn mặc một chiếc quần dài thì cô ta đã hoàn toàn thỏa thân trước dưới mắt đầy lạnh lùng của anh.

"Anh cảm thấy như thế nào về cơ thể của em...."Giọng điệu nũng nịu của cô ta vang lên, nhưng cũng không làm lay động sự chán ghét của anh dành cho cô ta.

Vũ Hoàng Long cười khẽ nhàn nhạt trả lời.

"Đây là cách thức mà cô hay quyến rũ đàn ông sao?"Một nụ cười khinh bỉ thoáng chốc hiện lên trên gương mặt của anh.

So với cô ta, thì người con gái anh yêu đương nhiên sẽ đẹp hơn rất nhiều lần.Nghĩ đến Dung Âm,trong lòng của anh chợt nhớ đến là anh phải đi tìm cô ngay bây giờ.

Nếu chừng chờ chậm trễ, anh sợ cái tên khốn Trịnh Nhược Thiên đó sẽ làm chuyện điên rồ gì đó với cô nữa.

Những suy nghĩ về cô đang làm rối loạn tâm trí của anh, thì ngay lúc này hành động của Cao Hà Nhi lại khiến anh phải giựt mình.

Anh không nghĩ cô ta lại có thể bạo dạn đến nỗi lấy tay của anh đặt lên ngực của cô ta mà xoa nắn đến điên cuồng như vậy.

"Anh..... Muốn em đi!" Nét mặt của Cao Hà Nhi tràn đầy gợϊ ȶìиᏂ nhìn anh.

Hai chân của cô ta liên tục ma xác người anh em ở dưới đũng quần của anh làm cho nó bất ngờ thức dậy.

Tấm rèm ngoài cửa sổ cứ liên tục phấp phới,anh khẽ đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.Trên lớp kính đang soi thẳng vào hai người đang chồng lên nhau.

Gương mặt của anh càng lúc càng lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

Đúng vào lúc khi cánh môi của cô ta đang chuẩn bị cúi xuống hôn lên môi của anh.Một sự ớn lạnh từ trong người của anh lập tức dâng lên.

Ngay sau đó, là một sức lực từ trên đôi tay của người đàn ông liền xô thẳng cô ta ra.

Một ngọn lửa nhanh chóng bốc lên dữ dội trong l*иg ngực,anh lập tức ngồi dậy nhìn thẳng vào gương mặt của cô ta quát lớn.

"Tôi đã cảnh cáo cô không được chạm vào tôi...."

"Nhưng em là vợ của anh đó!" Cao Hà Nhi cũng đã nổi lên cơn thịnh nộ cắt ngang lời của anh.

Nghe xong, Vũ Hoàng Long bật lên một nụ cười mang theo sự lạnh lẽo từ bên trong.

"Vợ sao....? Cô quên là cô và tôi chỉ là đang diễn một vở kịch hay sao? Cô chưa hề là vợ của tôi".

"Đúng....! Anh nói rất đúng, tôi và anh đang mang trong mình cuộc hôn nhân đầy sự dối trá...."Cao Hà Nhi uất ức khóc nức nở trước mặt của anh.

Vừa khóc,Cao Hà Nhi vừa tiếp tục đứng lên đi lại gần anh hơn, cô thấp giọng cầu van xin anh.

"Bây giờ chúng ta làm vợ chồng thật đi, chúng ta hãy đi đăng ký kết hôn ngay đi...... Tôi đã thấy và tôi đã chứng kiến anh ta đã không hề để tôi trong lòng."

Vũ Hoàng Long hiểu được sự mệt mỏi trong lòng của người phụ nữ này, vì anh cũng như cô ta cũng rất mệt mỏi vì phải trải qua những ngày tháng như địa ngục này cùng với một cô gái.

Một lát sau, Vũ Hoàng Long khẽ thở dài rồi đứng lên cầm lấy chiếc áo sơ mi mặc vào,sau đó anh liếc nhẹ cô ra,rồi hỏi.

"Cô thật sự rất yêu Đường Minh Vũ sao?"

Sống mũi Cao Hà Nhi cay xè, ánh mắt đã không nhìn anh nữa mà đã chuyển sang nhìn vào một thứ gì đó rất hư vô.

"Yêu đơn phương một người đã gần tám năm nhưng người đó vẫn không hề biết được sự tồn tại tình yêu của tôi dành cho người đó ...."

"Cậu ta vẫn chưa có người yêu, tại sao cô không thử....?"

"Có...Tôi đã thử rất nhiều lần, nhưng hoàn toàn đều bị người đàn ông đó khi dễ " Cao Hà Nhi thật sự đã khóc tức tưởi đến nỗi giọng nói không còn được nghe rõ nữa.

Vũ Hoàng Long nhìn vào người phụ nữa này,anh chỉ cảm thấy thương hại cô ta rất nhiều.

Việc hai người tiến đến hôn nhân cũng là do cả hai bên đều có mục đích riêng của mình.Cao Hà Nhi làm như vậy, vì cô ta muốn lợi dụng là thân phận của phu nhân của Chủ Tịch Tập Đoàn Vũ Thị để có thể tiếp cận với Đường Minh Vũ.

Đường Minh Vũ là con trai độc nhất vô nhị,duy nhất của nhà họ Đường.Muốn được lại gần anh,cô cần phải có một danh phận cao quý.

Vũ Hoàng Long là người có thể giúp cô làm điều đó.Không chỉ riêng cô mà anh cũng là người đang có mục đích riêng của mình.

Cô không biết người đàn ông này sẽ giúp gì cho cô, nhưng việc lấy anh cho dù chỉ là kết hôn giả nhưng anh cũng đã giúp ít được cho gia đình cô rất nhiều.

Nhưng mọi chuyện vào lúc này lại không như được ý muốn của cô.

Đường Dung Âm... Phải.... Chính là cô ta, tại sao cô ta lại xuất hiện vào giờ này?

Cô không biết tại sao tim cô lại đau đớn đến như vậy khi biết cô ta chính là người Vũ Hoàng Long yêu.

Nói thật cô cũng có một chút tình cảm dành cho Vũ Hoàng Long.Người đàn ông này đã thật sự giúp cho cô rất nhiều, nếu như cô không thể yêu anh, nhưng cô cũng không muốn sẽ mất đi anh

Một người đàn ông tốt như anh, cô không thể nào buông tay được.

Nghĩ rồi,Cao Hà Nhi đột ngột đứng lên ôm chặt lấy anh.Bộ ngực của cô ta chạm thẳng vào tấm lưng rộng lớn của anh.

Vũ Hoàng Long khẽ nhíu mày, chưa kịp lên tiếng thì anh đã nghe tiếng nói nghẹn ngào của cô ta vang lên.

"Bây giờ em đã đổi ý,em muốn chúng ta hãy trở thành vợ chồng thật sự của nhau....Em sẽ không suy nghĩ về người đàn ông đó nữa,anh đừng bỏ rơi em".

Vũ Hoàng Long nghe xong,anh chỉ cảm thấy thật phiền phức.Trong lòng cảm thấy cô gái này thật sự cũng không phải là người chịu nghe lời gì.Xem ra anh đã xem thường con gái của cáo già Cao Đức Huy này rồi.

Đã có một người cha mang bản chất tâm địa nham hiểm như vậy thì con gái của ông ta cũng phải được di truyền một chút.

Vũ Hoàng Long sắc mặt lạnh lẽo kéo tay cô ta ra, giọng điệu đầy giá lạnh vang lên.

"Tôi đã có vị hôn thê rồi....!"

"Anh quên đi..... Cô ta sắp trở thành vợ của Trịnh Nhược Thiên rồi!"Cao Hà Nhi giận dữ gào lên.

Vũ Hoàng Long không quay đầu lại nhìn cô ta, hít sâu một hơi hờ hững đáp trả.

"Sẽ không có ngày đó diễn ra đâu....."

Nói dứt câu,anh liền sải bước chân đi ra cửa.

Cao Hà Nhi nhịn không được đã lớn tiếng hỏi anh một câu.

"Có phải hôm qua hai người đã thật sự ở với nhau không? Còn nữa… Có phải hai người đã......" Cô rất muốn hỏi anh và người phụ nữ đó đã quan hệ với nhau hay chưa.

Nghe xong, Vũ Hoàng Long không do dự liền quay đầu lại nhìn thẳng vào ánh mắt của cô,lập tức gật đầu nhanh chóng.

"Phải.....! Hôm qua tôi và cô ấy đã quan hệ với nhau.Vì khi thấy cô ấy được Trịnh Nhược Thiên cầu hôn, tôi đã không thể kiềm chế được chính, trong bóng tối tôi đã nhanh chóng cướp cô ấy đi khỏi một nơi đã khiến tôi cảm thấy rất ngột ngạc”.

"Vậy là chuyện kinh động vào đêm hôm qua...."

"Là tôi làm đấy.....!"

Vũ Hoàng Long không hề có ý trốn tránh.

Hôm qua sau khi hai người họ đã trao nhẫn cho nhau,anh đã rời khỏi.Nhưng mà anh không hề đi,anh chỉ là đi vòng vào chỗ thoát hiểm cắt cầu dao điện và cho người nổ tiếng phát súng thật lớn, cộng thêm những tiếng hú hét cũng là do anh nhờ người trong quán bar la lên để gây sự chú ý của mọi người.

Cũng rất may đêm hôm qua không có ánh trăng và thời tiết ngày càng lúc càng nổi lên những trận gió lớn, nên những chiếc đèn cầy cũng theo đó mà tắt hết.Bởi vậy khi anh cắt cầu dao điện thì đương nhiên bầu trời cũng sẽ tối đen như mực.

Việc anh bắt đi một cô gái cũng không làm khó dễ được anh.

Bây giờ Cao Hà Nhi đã hiểu ra mọi chuyện, thì ra đều do người đàn ông này gây ra tất cả.

Khi nãy cô nhìn thấy sắc mặt mệt mỏi của Dung Âm ở dưới sảnh khách sạn, cô cũng đã đoán ra được phần nào, vậy mà khi cô nghe người đàn ông này nói ra,cũng vẫn làm cho cô cảm thấy kinh hoàng rất nhiều

Vũ Hoàng Long không nói gì nữa liền nhanh chóng vội vã mở cửa ra đi.Anh phải đi tìm người con gái đó.....Trong lòng không ngừng run rẩy sợ rằng cô gái ngốc đó sẽ gặp những chuyện không đáng có.