Sự Trả Thù Ngục Tù

Chương 6: Anh Đã Trễ Một Bước

Cao Hà Nhi khoát tay Vũ Hoàng Long, ánh mắt cô luôn nhìn về Trịnh Nhược Thiên với dáng vẻ hơi tò mò về người sự xuất hiện của người đàn ông mang vẻ ngoài con lai,một đôi mắt xanh biếc cùng với mái tóc ánh nâu. Trên người anh ta lại luôn toát ra sự sang trọng cao quý khiến ai nhìn vào cũng nghĩ anh là người của hoàng gia.

Cô nghiên đầu nhìn chồng mình, khẽ hỏi.

"Anh này là...? "

Không đợi Vũ Hoàng Long lên tiếng, Trịnh Nhược Thiên đã bước lên vài bước, anh đưa tay ra bắt lấy tay Cao Hà Nhi, dõng dạc giới thiệu về mình.

"Tôi là Trịnh Nhược Thiên là bạn của chồng cô…”

Cao Hà Nhi mỉm cười bắt lấy tay anh ta, rồi xoay đầu nhìn Vũ Hoàng Long dè dặt hỏi.

" Tại sao anh không mời anh ấy đến dự lễ cưới của mình?”

Nghe vậy, Trịnh Nhược Thiên bật lên nụ cười đầy ngạo mạn.

"Phu nhân của Chủ Tịch Vũ lại hiểu lầm rồi! Tôi và anh ấy là bạn nhưng không hề thân, tôi làm sao có thể xứng được dự đám cưới của hai người được chứ!”

" Nhược Thiên! " Vũ Hoàng Long đưa ánh mắt cảnh cáo anh ta.

"Không phải sao? " Trịnh Nhược Thiên vẻ mặt lạnh lùng,liếc nhìn xung quanh "Nơi đây thật tẻ nhạt khi không có bóng dáng cô ấy xuất hiện".

Sa Sa đứng bên cạnh Trịnh Nhược Thiên nghe rõ từng câu từng chữ trong lời nói của anh ta. Người đàn ông này đang nhắc về một cô gái. Trong lòng cô rất hiếu kỳ,buộc miệng lên tiếng hỏi.

"Anh đang nói ai vậy? "

Trịnh Nhược Thiên không giấu giếm, nhanh chóng trả lời.

"Người yêu của tôi. Cô ấy không có ở đây".

" Anh có người yêu rồi sao?"Nét mặt Sa Sa có một sự thất vọng trong đó.

Trịnh Nhược Thiên gật đầu.

"Đúng vậy! Người yêu tôi đang ở một nơi rất xa, nhưng cô ấy sẽ nhanh chóng về lại bên cạnh tôi thôi!" Vừa nói anh vừa tưởng tượng ra người con gái ấy đang có mặt ở đây.

Nói dứt câu, ánh mắt sắc lạnh của Trịnh Nhược Thiên nhìn về Vũ Hoàng Long. Anh vẫn lạnh lùng đứng đó, trên tay còn cầm một ly rượu,dường như anh không tâm đến cô gái mà Trịnh Nhược Thiên vừa mới nhắc đến.

"Chủ Tịch Vũ cũng đã kết hôn rồi! Tôi cũng đã yên tâm phần nào."

Câu nói của Trịnh Nhược Thiên khiến nhiều người đưa mắt về nhìn Vũ Hoàng Long với dáng vẻ khó hiểu.

"Ý anh nói như vậy là có ý gì? " Cao Hà Nhi hỏi.

Lúc này, Vũ Hoàng Long đã tỏ ra bực bội trong người, anh lạnh lùng xoay người đi buông ra một câu cho sự chấm dứt tại đây.

"Vào trong thôi! "

Nghe xong, mọi người cũng không ai nói gì thêm nữa, mau chóng bước đi theo anh vào trong. Còn Trịnh Nhược Thiên chỉ đứng ngây người ở đó nhìn người mà trước đây anh từng xem anh ta là người anh em tốt của mình.

Buổi tiệc bắt đầu cũng khá nhanh, đều là giới thiệu người đại diện cùng với sản phẩm được ra mắt sắp tới.

Suốt buổi tiệc Vũ Hoàng Long luôn là người được chú ý nhất. Không chỉ những đàn ông tai to mặt lớn khâm phục vì sự tài giỏi của anh mà còn có những cô gái cũng đang muốn tiếp cận anh. Cho dù đã biết anh đã có vợ, nhưng với địa vị và sự đẹp trai giàu có của anh,không ai là không muốn được anh chú ý tới. Trong giới, ai mà chẳng biết cô người mẫu chân ướt chân ráo Sa Sa đây mới vừa vô nghề đã có chỗ đứng nhất định. Thì cũng là nhờ có Chủ Tịch Vũ luôn đứng ở phía sau vung tiền,nâng nỡ cho cô ta hết mức có thể. Bởi vì thế,những cô người mẫu sau này cũng muốn được anh chú ý tới, muốn làm nhân tình của anh.Những cô gái đó luôn đi theo nịnh nọt Sa Sa học theo cách cô ấy quyến rũ đàn ông.

Hôm nay Sa Sa cũng dẫn theo một cô gái rất còn trẻ đến đây cùng với cô tham gia. Đó là một người em gái kết nghĩa của cô mới vừa vào nghề không lâu.Tên là Gia Mỹ năm nay chỉ mới 18 tuổi,cô ấy muốn nhờ vào sự quen biết của người chị em tốt này của mình mà tìm được kim chủ nào đó có thể chống lưng cho cô có một chỗ đứng trong giới.

Sa Sa đứng ở bên trong, nhìn hai người đàn ông đang cầm ly rượu nâng ly với nhau. Một người là Vũ Hoàng Long còn người bên cạnh anh chính là người đàn ông mà cô luôn mơ ước được ngã vào lòng dù chỉ một lần.... Trịnh Nhược Thiên.

Mặc dù Sa Sa là người phụ nữ được Vũ Hoàng Long bao nuôi, nhưng cô luôn cảm giác người đàn ông này có gì đó rất bí ẩn rất muốn che giấu thứ gì đó mà không muốn cho ai biết. Cô và anh cũng từng quan hệ rất nhiều lần, nhưng cô vẫn không biết anh đang suy nghĩ gì trong đầu. Đã có lúc cô từng rung động yêu anh và cô cũng mạnh dạng thẳng thắng tỏ tình với anh. Nhưng đáp lại chỉ là sự nhẫn tâm, vô tình của anh.Vũ Hoàng Long luôn dùng ánh mắt sắc lạnh nhìn cô với dáng vẻ khinh bỉ,cho dù anh không nói gì nhưng với thái độ của anh, cô biết anh đang khinh thường vì thân phận cô quá thấp kém. Thậm chí cô nhận rất nhiều bài học thê thảm từ anh. Từ sau khi những lần đó,cô đã không còn mơ mộng được ở bên cạnh anh. Cô chỉ biết làm tròn bổn thân một cô nhân tình được anh bao nuôi.

Lúc này,cô bắt đầu tìm kiếm một người đàn ông khác. Người đó chính là Trịnh Tổng thiếu gia của nhà họ Trịnh. Cô biết anh vẫn còn độc thân, nên cô liên tục tìm hiểu muốn tiếp cận anh. Hôm nay là lần tiên cô gặp anh ta,nhưng lại không ngờ anh ta đã có bạn gái. Từ đầu buổi tiệc đến giờ, cô luôn cảm thấy bực bội vì điều đó.

Tại sao anh lại có bạn gái sớm như vậy?

Gia Mỹ đứng bên cạnh Sa Sa, cô ta không thấy người chị em của mình đang bực bội trong lòng. Vì từ nãy giờ ánh mắt của cô ta luôn dán chặt vào người đàn ông luôn có một gương mặt góc cạnh rất tuấn tú. Dù anh đang mặc chiếc áo vest rất dày dặn,nhưng cô ta cũng cảm nhận cơ bắp của anh rất là săn chắc, dáng anh rất cao vai lại rất rộng, đặc biệt đôi chân thì rất dài. Cô ta đoán anh có thể cao gần một mét chín. Tỷ lệ hoàn hảo như vậy, đây có thể là người yêu lý tưởng mà cô luôn đặt ra trong lòng. Người này không ai khác chính là chủ nhân bữa tiệc ngày hôm nay ….. Vũ Hoàng Long.

Biết Sa Sa là nhân tình được anh bao nuôi. Cô luôn thầm hâm mộ, chỉ ước cùng với người đàn ông đó vui vẻ một đêm. Để biết mùi vị đàn ông là như thế nào?Đến bây giờ cô cũng giữ được sự trong trắng vì cô muốn dành cho người đàn ông nào thật sự xứng đáng để cô có thể dựa giẫm.Và có thể là người đàn ông quyền lực này .

"Người đàn ông đó thật sự rất đẹp trai, muốn tiếp cận được với anh ta.... Chắc em phải theo chị học hỏi nhiều hơn nữa! " Gia Mỹ vừa nhìn Vũ Hoàng Long vừa nói với Sa Sa.

Sa Sa có thể cảm nhận được trong đôi mắt của Gia Mỹ có phần nào đó muốn được thay thế cô trở thành nhân tình của Vũ Hoàng Long. Nhìn cô ấy, cô lại nhớ mình vào những năm mới chập chững vào nghề,cô cũng giống như cô ấy luôn mong muốn trong lòng là được làm người tình của Vũ Hoàng Long.

"Em có chắc thích anh ta không? Chị nhắc cho em nhớ.... Người đàn ông đó đã có vợ và muốn được anh ta chú ý đến, em phải thật sự thông minh.... Người đàn ông đó không thể tùy tiện để chúng ta đùa giỡn đâu".

Gia Mỹ chưa hiểu ý của Sa Sa cho lắm, cô tưởng người chị em của mình hiểu lầm muốn giành lấy người đàn ông của chị ấy, cô vội vàng giải thích.

"Không phải...! Em không muốn giành anh ấy với chị đâu, chị đừng giận em".Cho dù có yêu thích người đàn ông đó quá, cô cũng phải bình tĩnh không thể quá lộ liễu. Không thôi người chị em này sẽ không bao giờ nâng đỡ cô nữa.

Sa Sa nghe vậy chỉ bật lên một nụ cười nhẹ.

"Em muốn lấy thì cứ tùy ý, chị không giận em đâu".Bao nhiêu năm qua cô cũng đã lãnh đủ rồi, nếu cô gái này muốn kế nhiệm, cô cũng sẵn sàng nhường cho.

Gia Mỹ hai mắt sáng lên, tỏ vẻ hứng khởi hỏi nhanh.

" Chị nói thật sao? Em có thể tiếp cận anh ấy??"

"Ừ... Nếu em có đủ bản lĩnh thì cứ thử làm người phụ nữ của anh ta đi!”Sa Sa gật đầu.

Gia Mỹ nghe xong chỉ biết bây giờ trong lòng cô đang vui sướиɠ vô cùng, mà không hề suy nghĩ đến câu nói vừa rồi của người chị em của mình đang cảnh cáo mình điều gì?

Bên đây có cuộc trò chuyện thì phía bên kia hai người đàn ông với hai sắc thái hoàn toàn khác nhau cũng đang nói chuyện hết sức căng thẳng.

Sau khi không còn một ai xung quanh. Trịnh Nhược Thiên đã lộ rõ ra sự căm ghét trong lòng dành cho Vũ Hoàng Long. Thậm chí anh rất muốn đánh anh ta vì một người.

"Cô ấy đang ở đâu? " Trịnh Nhược Thiên đi vào thẳng vấn đề chính.

Vũ Hoàng Long vẫn thư thái, trên tay cầm ly rượu. Anh cũng đã đoán cái tên này đã lâu không xuất hiện mà lần này đột nhiên xuất hiện ở buổi tiệc của anh thì chắc chắn là có vấn đề rồi.

Anh tỏ vẻ không hiểu liền từ tốn trả lời.

"Anh nói ai... Người nào mà tôi biết mà anh không biết? "

"Anh còn nói.... Tôi biết rất rõ anh chính là người đã giấu Dung Âm của tôi đi!" Trịnh Nhược Thiên càng nói càng trở nên kích động.

Vũ Hoàng Long nghe xong khó chịu ra mặt.

"Dung Âm của tôi.... Anh nói lại cho đàng hoàng, cô ấy là của anh hồi nào?"

"Ha ha.... Vẫn còn luyến tiếc cô ấy sao? Anh nên nhớ bây giờ anh đã có vợ, đừng có suốt ngày mơ mộng về vị hôn thê trước đó mà anh đã nhẫn tâm đẩy cô ấy vào tù tội" Trịnh Nhược Thiên bật cười, cố tình nhắc nhở những việc Vũ Hoàng Long đã làm với Dung Âm.

Ánh mắt Vũ Hoàng Long chợt tối. Anh nhìn Trịnh Nhược Thiên rất lâu, rồi sau đó buông ra một câu.

"Dù trước hay sau cô ấy vẫn thuộc về tôi.... Anh hỏi xem cô ấy yêu anh hay là yêu tôi. Tôi có thể chắc chắn với anh một điều, cho dù có bao nhiêu chuyện xảy ra cô ấy vẫn luôn yêu tôi".

" Vậy sao....! "Trịnh Nhược Thiên nhếch môi. Anh đưa tay lấy ly rượu uống hết một lần.

" Nếu lỡ như Đường Lão Gia biết cô con gái của mình đã ra tù rồi! Nhưng lại bị một người như anh giam giữ trái phép thì anh nghĩ ông ta sẽ làm gì anh ?”

Vũ Hoàng Long siết chặt tay lại thành nắm đấm. Anh không biết làm thế nào cái tên này có thể biết cô đã ra tù. Ngoài anh ra thì chỉ có Dì Hoa là biết, không lẽ dì ấy đã nói. Nhưng với sự tin tưởng từ trước đến giờ anh dành cho dì Anh tin dì ấy sẽ không phản bội anh.

"Làm sao anh biết cô ấy đã ra tù ?”

Trịnh Nhược Thiên thẳng thắng nhìn vào mặt Vũ Hoàng Long trả lời.

" Hai hôm trước tôi đến trại giam Thành Đô định đi thăm cô ấy. Nhưng khi đến đó, tôi không ngờ cô ấy đã ra tù mà lại ra ngay ngày anh kết hôn.... Anh xem có trùng hợp đến như vậy không…..? Vũ Hoàng Long!!! Anh nói đi, anh muốn cái gì ở cô ấy nữa, bao nhiêu năm đã đủ rồi! Cô ấy đã bị trừng phạt những lỗi lầm của mình gây ra.... Anh buông tha cô ấy đi, đừng hành hạ cô ấy nữa! " Câu nói anh vang lên hết sức đau đớn trong lòng,chỉ nghĩ đến người con gái anh yêu thầm bấy lâu nay xảy ra chuyện lớn,trái tim anh liền đau nhói lên từng cơn.

Vũ Hoàng Long nheo mắt lại nhìn Trịnh Nhược Thiên, sự mệt mỏi dần hiện lên trên nét mặt của anh.

"Anh nghĩ tôi là con người như vậy sao? "

"Chứ sao? Anh nghĩ xem mình đã làm gì với cô ấy, anh bắt cô ấy ngồi tù trong khi cô ấy sắp sửa trở thành vợ của anh...... "

Trịnh Nhược Thiên lạnh lùng, buông ra lời cảnh cáo.

" Bây giờ đã khác, anh đã có vợ rồi, mau thả cô ấy ra.... Đừng để tôi phải ra tay một lần nữa.... Anh nhớ rõ, tôi vẫn chưa tha thứ những chuyện mà anh đã làm với cô ấy. Dung Âm đã ra tù, mọi thứ sẽ thay đổi..... Cô ấy sẽ thuộc về tôi ".

Dứt lời, Trịnh Nhược Thiên liền xoay người rời đi. Nhưng khi anh chỉ đi mới vài bước Vũ Hoàng Long đã lạnh lùng nhàn nhạt lên tiếng.

" Anh chắc không? "

Bước chân Trịnh Nhược Thiên đột ngột dừng lại, anh xoay người lại nhìn Vũ Hoàng Long, với một ánh mắt mang vẻ kỳ quặc.

Vũ Hoàng Long mỉm cười,nói khẽ lên một câu.

"Anh đã trễ một bước nữa rồi! Dung Âm vẫn là người phụ nữ của tôi....! "

Trịnh Nhược Thiên thật sự không hiểu lý do gì mà khiến cho Vũ Hoàng Long chắc chắn như thế... Không lẽ cái tên đó đã làm gì Dung Âm rồi sao?