Sau khi về đến nhà phát hiện Lâm Tinh Nhược đã trở về, đang ngồi trên sô pha xem TV, khi nhìn thấy Lâm Đào, cô ngọt ngào nói: “Ba, ba về rồi."
Nghĩ đến bộ dạng vừa rồi Lâm Tinh Nhược ở trong ngực cậu bé kia, anh có chút tức ngực: “Con về khi nào?"
"Nửa tiếng trước."
Do dự một lát, anh đi qua ngồi xuống bên cạnh cô, sờ sờ cái đầu nhỏ bé của cô, trò chuyện hỏi "Hôm nay con đi chơi với ai?”
“Chỉ có mấy người Tần Ninh, Giang Tử Nhu, hôm nay tụi con phát hiện ra một món ăn Thái vô cùng ngon, ba, có cơ hội chúng ta cùng đi có được không.” Cô tiến lại gần kéo cánh tay anh lay động làm nũng, có chút hứng thú nói cho anh nghe, tựa như cô đối với bữa cơm hôm nay vẫn chưa thỏa mãn. Không đợi Lâm Đào trả lời, cô lại buông tay anh ra ngồi ngay ngắn trở lại, hờ hững nói: “Quên đi, ba đang bận, trước kia ba bận rộn huấn luyện, bây giờ thì vội vàng chăm sóc dì Trần Giai, làm gì có thời gian ở bên con chứ?”
“ … ” Anh bị cô nói không cách nào phản bác, ngửi thấy mùi rượu nhàn nhạt trên người cô, anh lại ngạc nhiên, cô còn dám uống rượu??!! Cố gắng dập tắt lửa giận trong lòng, “Con có uống rượu không?"
Cô không nhìn anh, không thèm để ý nói “Uống một chút.”
“Đóa Đóa, buổi tối con gái ở bên ngoài uống rượu rất nguy hiểm, con xem con mặc cái gì? Sao cái váy này lại ngắn như vậy?" Anh không nhịn được mà lải nhải, váy này của cô thật sự là quá ngắn, động tác mạnh làm lộ ra qυầи ɭóŧ phía dưới, vừa nhìn thấy là trong lòng lại phát run, nghĩ đến tiểu tử vừa rồi nhất định no mắt, anh không khỏi bắt đầu đau đầu.
"Con biết rồi, ba ba, bây giờ giới trẻ đều ăn mặc như vậy, bây giờ ba cũng lớn tuổi rồi nên không hiểu cũng rất bình thường."
Anh lại không biết phản bác như thế nào, đôi môi hồng hào của cô lải nhải nhắc nhở anh vừa rồi đôi môi này đã bị người đàn ông khác hôn qua, nhớ tới vấn đề mấu chốt tối nay, anh thăm dò hỏi “Con về một mình sao?"
Lâm Tinh Nhược cảm thấy đêm nay Lâm Đào nói nhiều khiến cô có chút khó chịu, trước kia đều là cô quấn lấy anh, sao tối nay hai nhân vật bọn họ lại hoán đổi cho nhau, Lâm Đào lại quấn lấy cô? Cô cầm điều khiển từ xa chuyển kênh, thờ ơ trả lời: “Bạn cùng lớp đưa con về.”
“Bạn nam hay bạn nữ?” Anh cẩn thận hỏi, cố gắng dẫn dắt chủ đề đến “tình yêu sớm”.
“Bạn nam.”
Lâm Đào có chút bất đắc dĩ, cô ngược lại còn rất thành thật. Áp chế lửa giận, anh đưa tay nắm lấy cổ tay cô, không cho cô tiếp tục chuyển kênh TV, muốn dời sự chú ý của cô về chỗ mình.
Cô nghi hoặc quay đầu nhìn anh.
Anh nghiêm túc nói: “ … Đóa Đóa, ba đã nói với con, bây giờ con đang ở tuổi dậy thì, đối với người khác giới cảm thấy tò mò là chuyện rất bình thường, ba cũng từng ở tuổi của con nên ba hiểu con, ba cũng… không phiền nếu con yêu sớm. Nhưng Đóa Đóa, bây giờ ở tuổi của con… có rất nhiều chuyện không thể kiểm soát được, nhất định phải nắm vững điểm mấu chốt… ”
Cô nhìn chằm chằm anh, vẻ mặt bình tĩnh, đột nhiên nở nụ cười, khóe mắt đuôi lông mày đều không tự chủ được mà mang theo ý cười, đã lâu không thấy cô cười rạng rỡ vui vẻ như vậy, nhìn nụ cười của cô, Lâm Đào nhất thời thất thần, hoàn toàn quên mất kế tiếp nên nói cái gì.
Trong mắt cô hiện lên sự tinh nghịch giảo hoạt như một đứa trẻ, nhíu mày ra vẻ trưởng thành nói: “Ba ba, tình cảm của trẻ vị thành niên không đơn giản như ba nghĩ, không thể nói chia tay là chia tay, rất nhiều chuyện trong mắt chúng ta có thể làm, ba không hiểu là rất bình thường, giống như một số hành vi của người lớn, con cũng không hiểu." Nói xong, cô đặt điều khiển vào tay anh, hấc cằm nhỏ đắc ý nhìn anh một cái, hát ngâm nga trở về phòng.
Cổ họng Lâm Đào nghẹn lại, trước khi trở về anh đã chuẩn bị rất nhiều lời để nói, nhưng hiện tại toàn bộ đều đã quên hết.
Một câu thoại quen thuộc, cô đang sử dụng nó để bày tỏ sự không hài lòng của mình sao? Có phải là để trả thù ngày hôm đó khi anh và Trần Giai bị chụp ảnh ở bên đường sao? Đầu tiên là trốn học, sau đó là yêu sớm, anh đột nhiên cảm thấy mình dường như càng ngày càng không hiểu Lâm Tinh Nhược, đang rối rắm, ngẩng đầu nhìn, phát hiện trên TV có một đôi tình nhân mặc đồng phục học sinh đang ôm, hôn nhau, anh nhất thời nổi trận lôi đình, cầm điều khiển từ xa trực tiếp tắt TV.