Mấy người ngồi một hồi, thấy thời gian cũng đã muộn, liền chuẩn bị về nhà. Sau khi ra cửa, gió đêm thổi một chút, Lâm Tinh Nhược mới cảm thấy nhẹ nhõm, không còn choáng váng nữa, nhưng trong đầu chỉ toàn là những hình ảnh sắc tình vừa rồi, thất thần cùng bọn họ nói chuyện. Thấy Lâm Tinh Nhược từ phòng vệ sinh trở về vẫn luôn lơ đãng, Chu Hãn cho rằng thân thể cô không thoải mái nên đề nghị đưa cô về nhà, Lâm Tinh Nhược thấy cậu ấy vẫn luôn kiên trì cũng không từ chối, sau khi tạm biệt ba người kia, hai người cùng nhau chậm rãi đi bộ trên đường phố.
Dọc đường đi, cả hai đều im lặng, lẳng lặng bước đi, nhưng khi có một chiếc ô tô đến gần, Chu Hãn liền tri kỷ duỗi tay kéo Lâm Tinh Nhược đến bên cạnh mình.
Lúc gần về đến nhà, Lâm Tinh Nhược đứng lại, ngẩng đầu nhìn anh ấy, dưới ánh đèn, Chu Hãn lúc này khác với Chu Hãn trong quán bar vừa rồi, mùi thuốc lá và rượu trên người cậu ấy đã phai đi, vóc dáng cao ráo, lại trở về bộ dạng nam sinh trong chiếc áo bóng rổ số 7 sạch sẽ ở trên sân.
Cô đột nhiên mở miệng : "Cậu đã hôn môi bao giờ chưa?"
Chu Hãn sửng sốt trước câu hỏi của cô, thành thật lắc đầu, mặc dù cậu ấy thích đến những nơi như quán bar, hộp đêm, cũng đã từng có bạn gái, nhưng chưa từng hôn môi cùng cô gái nào, luôn cảm thấy cùng người mình không thích hôn môi, trong lòng liền khó chịu.
“Vậy hai chúng ta thử xem?” Trong mắt cô lập loè một tia sáng kì lạ, mỉm cười nhìn cậu ấy.
Chu Hãn như bị ánh mắt đó mê hoặc, mặc dù không hiểu tại sao cô lại như vậy, nhưng vẫn tiến lại gần cô, cúi người xuống, hai tay căng thẳng có chút run rẩy, yết hầu khẽ lăn lộn, nâng khuôn mặt nhỏ của cô lên, nhẹ nhàng hôn xuống.
Lâm Đào buổi tối cũng không về nhà ăn cơm, một tuần gần đây cũng không có thi đấu, hơn nữa thành tích giai đoạn này không tệ, cho nên tất cả mọi người đều rất thoải mái. Sau khi ăn cơm tối trong căng tin ở căn cứ, anh và các đội viên chơi bóng rổ đã lâu không chính thức ra sân như vậy, cảm giác chơi đến vui sướиɠ đầm đìa, vô cùng nhiệt huyết, cả người đều ướt đẫm. Tắm rửa một chút, sau khi trở lại phòng thay đồ thay quần áo đã hơn tám giờ tối, lấy điện thoại ra xem thấy Lâm Tinh Nhược mấy phút trước đã gửi tin nhắn nói đang trên đường về nhà.
Tâm trạng vui vẻ lái xe về nhà, sắp đến cửa tiểu khu, xa xa liền nhìn thấy một đôi tình nhân ở ven đường phía trước ôm nhau, hai người hôn nhau nóng bỏng, Lâm Đào nghĩ thầm người trẻ tuổi bây giờ …
Sau khi đến gần, trong lúc vô tình liếc mắt nhìn hai người kia, anh liếc mắt một cái liền nhận ra, người cùng người kia hôn nồng nhiệt chính là Lâm Tinh Nhược! Bên dưới còn mặc váy siêu ngắn, lộ ra một đôi chân thon dài, đặc biệt bắt mắt trong đêm tối. Lâm Đào khϊếp sợ, có chút khó có thể tin, lần nữa cẩn thận xác nhận đúng là Lâm Tinh Nhược, tay anh cầm vô lăng không khỏi siết chặt, gân xanh trên mu bàn tay như muốn nổ tung, máu cả người xông thẳng lêи đỉиɦ đầu, huyệt thái dương đột nhiên nhói lên.