Bá Tổng Vẫn Luôn Trộm Sờ Mông Tôi Phải Làm Sao Bây Giờ

Chương 3

“Không có.”

“Vậy à, vậy cậu đi làm trước đi, không biết làm gì thì tìm tôi, tôi dạy cho cậu.”

“Được, cám ơn tiền bối.”

Công ty rất chú trọng đến ngoại hình nhân viên, áo vest và quần tây đều do bộ phận đặt làm và đo theo kích cỡ từng người để may đồ từ thợ may chuyên nghiệp, hôm nay cậu không kịp bắt xe buýt nên nước mưa làm ướt áo sơ mi, Hoa Chiêu Mộng lo lắng quần áo xộc xệch không chỉnh tề sẽ làm cho công ty mất mặt, vì vậy cậu lấy khăn giấy mà mình vẫn luôn dùng rất tiết kiệm đi vào nhà vệ sinh.

Bình thường cậu đều tách hai lớp của khăn giấy ra để làm thành hai tờ giấy dùng cho đỡ, khi vừa nhìn thấy ở bên trong có máy sấy khô, cậu lập tức không nỡ dùng khăn giấy của mình để lau nữa, thừa dịp xung quanh không có người cậu bèn cởi nút áo sơ mi, lộ ra miếng vải bọc ngực đã ướt đẫm, rồi ưỡn ngực tới gần máy sấy.

Làn gió ấm áp phả lên trên da thịt ẩm ướt và lạnh lẽo, khiến cho cậu không kịp đề phòng mà rùng mình thật mạnh.

Sau khi ra khỏi thang máy, Vinh Húc Đình dạo bước trong công ty của nhà mình, bắt gặp người cấp dưới trong chiếc quần tây bó sát lấy cặp mông to tròn đầy đặn, đang ôm khăn giấy chạy vào nhà vệ sinh.

So với cặp mông tròn trịa gần như hoàn mỹ ấy, thì khuôn mặt xinh đẹp của người cấp dưới kia càng làm cho người ta si mê hơn.

Vừa rồi cậu ta ở trước của thang máy, thiếu chút nữa đã ngã xuống, thở hổn hển, khiến cho Vinh Húc Đình muốn trực tiếp nhét dươиɠ ѵậŧ vào trong cái miệng nhỏ nhắn hồng hào của cậu.

Từ khi nào mà công ty của mình lại có một bảo bối lẳиɠ ɭơ khiến cho người ta yêu thương như vậy?

Buồn cười thật.

Vinh Húc Đình đi theo sau cái người mông to eo nhỏ đó chậm rãi tới nhà vệ sinh, nhưng hắn không đi vào, bả vai nghiêng dựa vào chiếc ghế dựa ở sát cửa, thưởng thức bộ dáng ngượng ngùng khi cởϊ qυầи áo của người cấp dưới xinh đẹp.

Còn gì hấp dẫn và thu hút người ta hơn cả một khuôn mặt thuần dục? Đó chính là bí mật mà mỹ nhân đang cấp bách muốn che giấu.

Bảo bối xinh đẹp mặc bộ âu phục chỉnh tề, áo sơ mi trắng, quần tây xanh đậm, ngoại trừ cặp mông mập mạp kia ra, không ngờ còn có một bộ ngực đầy đặn siêu khủng.

Thật sự là không ngoan chút nào, theo quy định của công ty, nhân viên nữ phải mặc váy đồng phục, những người không tuân thủ theo quy định về trang phục nên xử phạt như thế nào đây?

Vinh Húc Đình vừa tự hỏi và suy nghĩ về các loại biện pháp để trừng phạt đối phương, vừa thưởng thức cái cổ hồng rũ xuống của mỹ nhân và bộ ngực của người đó, không biết làm sao lại lấy ngực sữa không ngừng đυ.ng vào trong máy sấy khô của nhà vệ sinh.

Hai bầu ngực to lớn trắng như tuyết chen chúc, chèn ép vào nhau trong dải vải dày màu trắng, khiến cho phía trên tràn ra nửa quả cầu thịt no đủ, giữa hai bầu vυ' sữa ép ra một khe ngực thật sâu, cho dù đã bọc trong lớp vải dày cũng có thể nhìn ra đó là một cặρ √υ' rất to bự.

“Ha… ắt xì." Mỹ nhân ướt đẫm cả người, băng cơ ngọc cốt đột nhiên tiếp xúc với không khí nóng, lúc hắt xì nửa thân trên còn run rẩy, bộ ngực trắng nõn và to lớn của cậu lắc lư tạo ra từng làn sóng sữa đầy da^ʍ mỹ, nhìn đến cái thứ trong đũng quần của Vinh Húc Đình đã sưng phồng lên đầy đau đớn, giờ đây hắn chỉ ước gì có thể hiện tại đi vào và lập tức kéo tấm vải bọc ngực vướng bận kia ra, để dươиɠ ѵậŧ thô to màu tím đỏ của mình nhét vào trong rãnh sữa trắng nõn đó.

“Hừ…” Tiếng thở hổn hển của cậu cũng rất khiêu da^ʍ, không khó để tưởng tượng ra tiếng cậu gọi giường sẽ dâʍ đãиɠ đến cỡ nào.

Côи ŧɧịt̠ trong quần rắn càng ngày càng cương cứng lên hơn nữa, Vinh Húc Đình gian nan nuốt nước miếng, không tiếng động khóa trái cửa phòng vệ sinh lại, đá tấm bảng thông báo đang sửa chữa ra ngoài trước, để người tựa vào cạnh cửa, kéo khóa quần xuống và lấy ra một cây gậy thịt lớn đang cương cứng, một bên rình coi người cấp dưới xinh đẹp đang ưỡn ngực trong run rẩy, một bên thô bạo vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠ to khủng và ngẩng cao đầu của hắn lên xuống.