Song Tinh Thần Thể Duy Nhất Trên Toàn Tinh Tế

Chương 20: C7.3

Minh Khương không thích nhắn tin trên ảnh ảo cho lắm, nên lấy một tấm màn trong suốt để gõ chữ.[ Minh Khương: Cậu biết đó. ]

Hẳn là Roth đang chờ tin nhắn, trả lời rất nhanh.

[ Roth: Tớ biết á? Không phải là Carl chứ!!! Đừng làm tớ sợ! Nếu là Carl thật thì tớ thật xin lỗi cậu! ]

[ Minh Khương: Không phải ]

[ Roth: Hở… Vậy là Celia chúng ta gặp ở cổng trường sao? Nhưng trường học chúng ta phân cách nam nữ rất nghiêm khắc. ]

[ Minh Khương:……]

[ Minh Khương: Là điện hạ Alois]

[ Roth:!!! ]

Trò chuyện tới đây thì dừng lại, Minh Khương đợi một hồi lâu, Roth ở bên kia mãi không nhắn lại.

Có thể là bị vấn đề gì kéo chân rồi, trong lòng Minh Khương suy đoán.

Nếu Roth không trả lời, Minh Khương cũng tắt khung chat trò chuyện với Roth đi. Cất tấm màn chiếu thiết bị đầu cuối, khôi phục nguyên trạng đeo lên cổ tay tinh tế trắng nõn của Minh Khương.

Minh Khương đứng trước cửa sổ lắc lắc tay, nhìn chằm chằm sân nhỏ ngoài cửa sổ.

Lúc đi vào sân cậu đã quan sát hoàn cảnh thổ nhưỡng, vừa rồi cũng xem thử thời tiết đế đô Lotus.

Cái sân này rất thích hợp gieo trồng thực vật, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy nó, trong đầu Minh Khương không chịu khống chế mà suy nghĩ rất nhiều về việc quy hoạch sân nhỏ.

Đáng tiếc, sân không phải chỉ thuộc về một mình cậu, cậu cần dò hỏi ý kiến bạn cùng phòng một chút, cho dù bạn cùng phòng này thoạt nhìn không dễ ở chung lắm.

Minh Khương ra khỏi phòng, Alois tùy tiện ngồi trên ghế sô pha đôi, một bàn tay đặt trên chỗ tựa lưng ở sô pha, cách quần áo vẫn có thể nhìn ra cơ bắp tràn ngập sức bật trên vai và cánh tay.

Alois mở đôi mắt buồn ngủ, đôi mắt vàng kim tràn ngập công kích khóa tại thân ảnh Minh Khương.

Minh Khương lập lại câu nói đã được tập luyện trước khhi ra khỏi phòng: “Xin chào, xin hỏi tôi có thể trồng hoa trong sân hay không?”

Alois bởi vì tinh thần thể trong cơ thể xao động, lông mày vẫn luôn nhíu chặt, nghe xong lời bàn bạc của Minh Khương với anh, tâm tình nóng như lửa đốt khiến anh tiện tay cởi bỏ nút cổ áo sơmi.

“Không sao cả.” Thanh âm Alois có chút khàn khàn.

Đối phương đồng ý thoải mái lại khiến Minh Khương hơi ngoài ý muốn, ấn tượng của cậu với Alois thay đổi không ít.

Xem ra tin tức vẫn không thể tin hoàn toàn, dù sao những người cùng nhà nguyện ý để cậu làm loạn trong sân đều là người tốt.

Minh Khương có chút vui vẻ ngân nga đoạn nhạc ngắn, đây là bài hát mà cha nuôi ngâm nga khi ru cậu ngủ

Cảm xúc dào dạt vui sướиɠ trên người Minh Khương thật sự quá rõ ràng, tầm mắt Alois vẫn chưa dời khỏi người cậu.

Nghe đối phương tùy ý ngân nga, Alois nao nao, không hiểu sao cảm thấy phiền muộn trong lòng cũng giảm bớt rất nhiều.

Ngay cả tinh thần lực vẫn luôn bạo động cũng an tĩnh không ít.

-------------DFY--------------