Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng

Chương 10

Bùi Lạc là thần tượng siêu nổi tiếng, cũng đã từng là thực tập sinh, đương nhiên là sự tồn tại đáng ghen tị và háo hức nhất của mọi thực tập sinh đang cạnh tranh cho vị trí debut. Nhìn đàn anh trên sân khấu mang vạn trượng hào quang, mỗi người bọn họ đều không ngớt tiếng reo hò, vỗ tay cho hắn.

Nhưng mà, các thực tập sinh không biết rằng Bùi Lạc, người tự nhận là tiền bối của họ, trong mắt từ đầu đến cuối lại chỉ có một người.

Bùi Lạc nhìn lướt qua các thực tập sinh, sau khi tìm được vị trí của Tuyên Diệt Hàm, liền đem ánh mắt dán ở khu B.

Trước cái nhìn của Tuyên Diệt Hàm, khi Bùi Lạc đang thực hiện động tác đẹp trai đặc trưng của mình, ngón tay nhẹ nhàng cọ qua môi, giả vờ vô tình thổi một cái hôn gió, sau đó có ý chỉ nói, "C vị chắc sẽ là của cậu, cố lên!"

Khi Bùi Lạc ở trên sân khấu mờ ám chọc chọc bày tỏ tình cảm với Tuyên Diệc Hàm, Lâm Yên Nhiên đã đứng ở rìa sân khấu.

Tiếp theo, đến phiên anh lên sân khấu.

Những cảnh mà các cố vấn trước đó lần lượt xuất hiện, nhiệt độ một cái so một cái càng nóng hơn, đặc biệt là khi tới Bùi Lạc còn cố ý xếp vị trí C mà tất cả các thực tập sinh quan tâm nhất, lúc này dưới đài tiếng hoan hô che trời lấp đất, khiến lỗ tai anh có chút đau.

Ngay thời điểm các thực tập sinh nhiệt tình nhất, giọng người dẫn chương trình lại lần nữa vang lên.

"Kế tiếp, cho mời vị lão sư cuối cùng của chúng ta ——"

"Yên Nhiên!"

Khi từ "Yên Nhiên" thoát ra khỏi miệng người dẫn chương trình, tiếng hoan hô tại hiện trường nhỏ đi rất nhiều.

So với khung cảnh sôi động khi các thực tập sinh nhảy lên phất tay, hò reo và nhảy cẫng lên khi các lão sư bước ra, hiện tại đến phiên Yên Nhiên, phản ứng của mọi người rõ ràng lạnh lùng hơn rất nhiều.

Màn ảnh đảo qua một vòng ở khu tuyển thủ, các thực tập sinh giờ phút này cơ hồ đều lựa chọn ngoan ngoãn ngồi xuống, vỗ tay nhẹ, đầu nghiêng sang một bên trên mặt treo một nụ cười chuyên nghiệp vô cảm.

Thỉnh thoảng, mọi người cũng sẽ phát ra như "wow" "wow" linh tinh, xem như từ thiện vì Lâm Yên Nhiên xây dựng không khí, nhưng lại có vẻ hết sức cố tình, gần như đem hai chữ có lệ viết trên mặt.

Rất ít người có được kỹ năng diễn xuất của diễn viên, dù là cảm xúc thật hay có lệ trước ống kính, nhìn thoáng qua cũng thấy rõ.

Trên thực tế, hầu hết các thực tập sinh tại hiện trường đều không có thù oán với Lâm Yên Nhiên, nhưng dù sao thì ai cũng đã xem sự việc giữa anh và Tuyên Dệt Hàm trong hai tập đầu tiên, mọi người đều tận mắt chứng kiến, rất nhiều người hơi sợ hãi, lo lắng họ gặp một người lão sư như vậy, người xui xẻo tiếp theo có thể hay không là chính mình.

Hơn nữa năng lực của Yên Nhiên căn bản không cùng cấp bậc với những người trước, thậm chí khả năng hát và nhảy của anh còn không bằng rất nhiều thực tập sinh ở đây, cho nên đảm đương vị trí lão sư chấm điểm cho mọi người, có nhiều thực tập sinh trong lòng của họ thật sự không phục.

Màn che kéo ra, đem phản ứng thu hết vào đáy mắt.

Bức màn được kéo ra, Lâm Yên Nhiên có cái nhìn toàn cảnh về phản ứng của người dưới đài.

Trường hợp này kỳ thật anh đã sớm dự đoán rồi, cho nên cũng không cảm thấy kinh ngạc cùng khó chịu.

Xét cho cùng, đối với anh, có thể lạnh lùng, nhưng khí chất và phẩm giá không thể thua.

Lâm Yên Nhiên cong cong khóe môi, mắt hơi cụp lại, sau khi đi đến giữa sân khấu, cười hào phóng với các thực tập sinh trước ống kính, "Chào mọi người, tôi là Yên Nhiên."

Nhưng mà một câu ngắn gọn này của Lâm Yên Nhiên, lại làm toàn trường quay đều ngẩn cả người, cho nên tầm mắt mọi người đều không hẹn mà cùng bị anh hấp dẫn.

Chiếc quần jean đen tôn lên lợi thế đôi chân dài miên man của Lâm Yên Nhiên, cùng với chiếc áo sơ mi họa tiết tối màu đen ở phần thân trên, một set đồ đen hoàn toàn đầy bí ẩn và cao cấp.

Tuy nhiên, điều chắc chắn nhất không phải ở đây, mà là phụ kiện của Lâm Yên Nhiên.

Những sợi tua rua dài điểm xuyến ở phía sau eo, lắc qua lắc lại theo động tác của Lâm Yên Nhiên, vuốt từ eo thon đến mắt cá chân mảnh khảnh của anh, gợi cảm và quyến rũ.

Chiếc vòng cổ màu trắng bạc chói lọi tôn lên làn da trắng như sữa của anh, điểm xuyến phía trên xương quai xanh hình dáng đẹp đẽ, càng thêm một chút thần bí lại vài phần tiên khí trong bí ẩn.

Sân khấu tuyển tú cùng sân khấu bình thường có bất đồng rất lớn, chú trọng nhất chính là cảm giác hình tượng cùng bầu không khí.

Vào lúc này, ánh sáng sân khấu mạnh mẽ chiếu vào Lâm Yên Nhiên, cùng với những đường nét tinh xảo trên khuôn mặt và vượt trội của anh, bầu không khí ngay lập tức tràn ngập.

Chỉ thấy những ngón tay thon dài trắng nõn của anh nhẹ nhàng vuốt tóc mái đen trước trán, để lộ đôi mắt xinh đẹp lại ngây thơ dưới hàng mi dài.

Cả người cao quý kiêu ngạo, xinh đẹp như được sinh ra để trở thành ánh sáng bắt mắt nhất trên sân khấu..

Các thực tập sinh dưới sân khấu đã choáng váng sau khi nhìn thấy vẻ ngoài của Lâm Yên Nhiên hôm nay.

Chuyên viên trang điểm trước đây của nguyên chủ là thân thích của người đại diện Đinh Duy Khang, kỹ thuật trang điểm không có đã không nói, còn ngại chi tiền vì tạo hình của Yên Nhiên. Kết quả của việc này là sau khi trang điểm, ngược lại đem giá trị nhan sắc chân thật của anh kéo thấp, còn không bằng mặt mộc của anh.

Bởi vậy, tuy rằng các thực tập sinh lúc trước đó đã gặp qua Yên Nhiên không ít lần, nhưng đối phương mỗi lần đều im lặng không nói lời nào, tạo hình cũng rất bình thường không đủ thời thượng, cho nên ấn tượng của mọi người đối với anh cũng gần chính là soái ca giới giải trí mà thôi.

Nhưng trong giới giải trí có quá nhiều mỹ nam, mỹ nữ, tự nhiên không có ai sẽ cảm thấy Yên Nhiên giá trị nhan sắc cao như vậy.

Tuy nhiên, hôm nay cách trang điểm của anh đã được thay đổi, phong cách thời trang thời thượng, cùng với khí chất cao quý và tự tin bẩm sinh đột nhiên lộ ra một cảm giác kinh diễm.

"Tại sao trước đây tôi không để ý hắn đẹp trai như vậy!"

"Cảm giác giống như một người khác, cả hình dáng và khí chất đều đã thay đổi rất nhiều."

Ban đầu, có một vài người thì thầm, sau đó, không biết ai là người dẫn đầu với một tiếng "wow", những câu cảm thán của các thực tập sinh ngay lập tức phát ra từ micro radio.

"Kỳ này Yên nhiên lão sư, quá đẹp trai!!!"

"A!! Mẹ mẹ ơi!! Trái tim của con đã bị trúng đạn!"

"Ét, mẹ tôi ơi!!! Giá trị nhan sắc này thật sự tồn tại sao???"

"Đây là mỹ nhan bạo kích trong truyền thuyết??"

"Wow!!! Wow!!! Wow!!!" Một thực tập sinh thậm chí còn phấn khích đứng lên, "Lão sư hôm nay anh mang giá trị nhan sắc đến để đả kích chúng tôi sao!!!

Các thực tập sinh sôi nổi hơn ngay lập tức phá lên cười, sau đó cũng phụ họa theo, "Kháng nghị kháng nghị, Yên Nhiên lão sư anh làm chúng tôi áp lực thật lớn."

"Đúng vậy đúng vậy, hôm nay lại là một ngày tự ti nữa bởi vì ngoại hình TAT*"

*TAT là một từ thông dụng trên Internet, có dạng tương tự như orz, TAT cũng là một biểu tượng hình ảnh TAT trông giống như đang khóc

"May mà hôm nay tôi trang điểm kỹ càng TAT, nếu không ngược lại còn thê thảm hơn."

Lúc trước cảnh Lâm Yên Nhiên lên sân khấu nhạt hơn cái nhạt là sự thật, nhưng hiện tại sau khi chấn động vì bị mỹ nhan bạo kích cũng là thật sự!

Nhiều thực tập sinh đã hoàn toàn đắm chìm trước mỹ nhan bạo kích của Lâm Yên Nhiên, không thể bình tĩnh lại trong thời gian dài.

Nhưng mà, trong khung cảnh náo nhiệt ở hiện trường, duy độc một chỗ lại an tĩnh dị thường.

Tuyên Diệt Hàm ngồi ở khu B không lên tiếng, hai mắt gắt gao mà nhìn chằm chằm sợi dây chuyền trên cổ Lâm Yên Nhiên.

Cẩu liế.m số 2 Phương Túc, vẫn luôn ngồi bên cạnh cậu ta, lập tức phát hiện dị thường.

Thấy màn ảnh đảo qua tới, hắn lập tức nhẹ nhàng chạm chạm cổ tay Tuyên Diệc Hàm "Hàm Hàm làm sao vậy?"

Tuyên Diệc Hàm cố ý lộ ra một cái biểu tình tươi cười không có gì.

Nhưng cậu ta càng cười, Phương Túc càng cảm thấy có vấn đề nên vội hỏi: "Làm sao vậy? Sao cậu lại nhìn chằm chằm vào hắn ta?"