Vương Lục Hy dậy từ rất sớm, cô ý thức được việc mình chỉ là vật phế thải để hắn vui đùa thõa mãn, cho nên xong chuyện cũng tự biết ngậm ngùi ra về, váy áo đêm hôm qua đã bị hắn xé sạch nên cô đành mặc tạm bộ đồ của khách sạn cho miễn phí đi về
_Chào tiểu thư, à nhầm chào cô gái "ngành" cô đã thanh toán tiền phòng chưa vậy?
Thì ra chủ của khách sạn lớn này chính là Khiết Nhược Đan, cô ta lên tận thành phố này là có mục đích, chuyện xấu vừa xảy ra bây giờ cô ta vẫn mặt dày giàn dựng một chuyện khác mà không camu thấy xấu hổ tí nào
_Khiết Nhược Đan...
Vương Lục Hy bất ngờ hoang mang, cô trố mắt nhìn Khiết Nhược Đan sắc sảo trong bộ vest làm nữ tổng khách sạn, cô ta mở hẳn một khách sạn lớn để lôi kéo hắn trở lại, thật là cao tay
_Gọi cô ấy là Phong phu nhân, ai dám vô lễ đừng trách không còn chỗ đứng trong thành phố này
Phong Thượng Đằng chỉnh chu xong tư trang thì ra khỏi phòng tìm cô không ngờ gặp cảnh hay ho này, Vương Lục Hy nghe lời nói đầy ma lực, biết là hắn đang mắng mình nên nhỏ giọng gọi Khiết Nhược Đan là Phong phu nhân vậy
_Phong phu nhân...
_Ai bảo em lên tiếng? Đau mồm thì làm sao hôn tôi? Quên mình là Phong phu nhân à?
Phong Thượng Đằng nhíu mày giận tối mặt, thầm trách đại ngốc đang đứng bên cạnh, hắn phải lớn tiếng còn phải nắm tay cô kéo đi thì cô mới bừng tỉnh, Vương Lục Hy ngơ ngác không dám tin có một ngày hắn dịu nhẹ với cô, để tránh tình trạng cô nhìn ra suy nghĩ của hắn thì hắn sẽ khó xử lắm nên hắn đưa cô ra xe chở đi đâu đó mà không đưa về biệt thự
_Thượng Đằng, đường này không về nhà được
Cô nhìn ra cửa, hình như hắn đi đâu đó còn rẽ xe vào con đường rất lạ
_Đưa em đi mua váy áo, ăn mặc quê mùa phát chán, nếu không phải đang lái xe thì tôi đã xé rách chúng rồi
Phong Thượng Đằng nhìn lên kính chiếu hậu, cô ở ghế đằng sau lúng túng ôm cổ áo sợ sệch, lỡ như hắn xé mất quần áo của cô thì nguy to. Im lặng căng thẳng một hồi rốt cuộc cũng đến shop thời trang to đùng sang trọng, hắn còn đích thân mở cửa xe nắm tay cô đưa vào trong
_Váy áo ở đây mắc lắm
Cô nhìn thẻ bài trêи một chiếc đầm trắng, giá của nó chát đến đỏ mắt vừa nhìn đã choáng
_Vì em chê mắc nên tôi đã mua hết shop này, tất cả là của em
_Cái gì? Toàn bộ chỗ này???
Vương Lục Hy ngẩn ngơ nhìn shop thời trang to đồ sộ, chỗ này đi mỏi chân cũng không hết, lựa chỉ vài mẫu là đã choáng váng
_Thử cái này đi, nhanh lên
Hắn đưa cho cô một cái đầm ngủ ngắn cũn cỡn, màu sắc thì sặc sỡ, vãi mỏng xuyên thấu gợi cảm, từng đường cắt mah thiếu vãi trầm trọng mặc vào còn thua cả quấn khăn tắm, cơ bản chả che được chỗ nào, đã vậy hắn còn đẩy cô vào phòng thử cùng cô ở đó không chịu ra
_Anh ra ngoài đi, với lại tôi không thử bộ này đâu, sεメy quá, mấy cái thiếu vãi này mua nhiều làm gì?
Vương Lục Hy không đồng ý thử bộ váy hắn đưa, cô xưa nay không quen ăn mặc như vậy rất nhợt nhạt khó chịu
_Để mỗi lần em mặc tôi đều xé chúng, mỗi đêm...mỗi ngày
Phong Thượng Đằng luồng tay qua eo cô, ánh mắt phong lưu trói buộc, mỗi đêm...mỗi ngày mà hắn nói làm cô lạnh xương sống, hắn lúc trước rất ít khi động chạm cô, còn bắt cô ngủ riêng giường hôm nay uống nhầm thuốc hay sao ấy
_Chắc vài hôm là khác, lúc này Thượng Đằng vẫn còn buồn chuyện Khiết Nhược Đan nên mới vậy
Vương Lục Hy lại thở dài, cô trói buộc trong suy nghĩ nhỏ bé của mình, tính cách đơn giản vẫn cho rằng hắn sẽ không quan tâm đến cô lâu đâu rồi cũng lại ra ngoài với nhiều cuộc vui khác thôi
_Em không muốn thử? Không sao...vậy tôi sẽ thử vài thứ...
Phong Thượng Đằng biết là cô sẽ không chịu thử bộ váy ngủ gợi cảm đó đâu, cho nên hắn sẽ bày chuyện khác chọc ghẹo cô, hắn lấy ở đâu một tá qυầи ɭót nam sau đó biếи ŧɦái cởi thử trước mặt cô
_Anh..anh làm gì vậy hả?
Cô lúng túng nhìn hắn dangd ép cô vào góc tường rồi hồ hởi kéo quần xuống, đây là shop thời trang nên bên ngoài nhân viên túc trực rất nhiều cô không dám la to vì sợ
_Tôi là chồng em mà, đi mua đồ cho tôi em ngại cái gì? Những thứ quan trọng này chẳng lẽ để người phụ nữ khác thử cho tôi hay sao?
Phong Thượng Đằng kề sát gương mặt ngốc, sự thay đổi điên cuồng của hắn làm cô rất hoang mang
_Chắc là chỉ được vài ngày thôi, không khéo ngày mai lại đuổi mình đi
Vương Lục Hy thở dài ngây thơ đón lấy bộ váy ngủ sεメy từ tay hắn, cô không thích loại váy ngủ này nhưng nghĩ đến chuyện ngày mai hắn sẽ nổi hứng đuổi cô đi cho nên cô cũng không chú ý lắm đến những gì hắn làm hôm nay
_Cái này tiểu mật của anh mặc chắc hợp lắm, người tôi không được đầy đặn đâu mà thử giúp anh
Cô nhìn mình gợi cảm trong gương, miệng tự tạt lưỡi chê bai bản thân, còn hắn, hắn không hề rời mắt khỏi cơ thể xinh đẹp phô bày sau lớp ren mỏng.
Tiếp theo Chap 50 Yêu
By Thuytinh103