Duẫn Ngôn tâm chửi rủa vì phải tăng ca mặt bất biến giữa dòng đời vạn biến ngoan ngoãn đi theo sau vị chỉ huy quân đội kia
[Nhiệm vụ: Thu phục thổ phỉ, nắm đầu thủ lĩnh thổ phỉ Carl khiến hắn tâm phục khẩu phục
Thưởng: Hệ thống lên cấp 5, kí chủ được thưởng 1000 điểm tích lũy
Phạt:Bị thổ thỉ đâm đến chết]
Duẫn Ngôn nhìn màn hình hệ thống trước mặt, không biết bản thân có nên vui hay không. Nếu hắn không nhầm thì Carl chính là thủ lĩnh thổ phỉ đi?
"A Ngôn, cậu nghĩ gì vậy?"
"Không có gì, anh tính qua ải này như thế nào?"
"Chưa nghĩ ra, tùy cơ ứng biến đi"
Duẫn Ngôn nhìn nam nhân kia, trong đầu có hàng ngàn chữ đờ cờ mờ lướt ngang qua. Lúc này hình tượng nam nhân lạnh lùng thận trọng, đi một bước tiến mười bước còn lại một chút trong tâm hắn chính thức bay màu. Người ta nói thực tế và miêu tả sách báo luôn không giống nhau bởi chúng có thể thổi phồng và khiến con người trở nên tin tưởng vào thế giới màu hường..y như hắn lúc mới xuyên vào đây. Giờ thì nam chính trong mắt hắn chính là đại ma vương, nam phản diện pháo hôi là cún con ngốc manh, nữ chính thì là ác nữ có thể bưng hắn ném vào ngục cho đám tiểu quỷ chơi đùa.
Ôi, thế giới màu hường của những kẻ đã từng xuyên không ơi..
Khi hắn mải khóc ròng cho thế giới màu hồng của mình thì Huỳnh Giang đã bưng hắn đến trước mặt thủ lĩnh thổ phỉ Carl
"Đã bàn bạc xong rồi? Vậy giao vật giao người xong thì tao sẽ thả chúng mày đi. Không giao thì tao sẽ không tiếp tục nhân từ nữa, ngọn lửa trên vô tình lắm đấy!"
"Lương thực có thể giao tất cả, người không thể"
Huỳnh Giang nhíu mày đáp lại, vật tư quan trọng nhưng mạng người vẫn là quan trọng hơn cả. Đến thành phố mới y sẽ đề xuất với bên trên làm nông cứu đói, muốn thực hiện được điều này trước tiên phải có nhân lực..
"Đừng có kì kèo! Một là giao người và vật tư, hai là tất cả chúng mày chết cùng nhau!!"
Carl gầm lên, hắn tự tin với số lượng người dị năng dưới trướng của mình có thể diệt cả người phàm và đám lính quèn không có dị năng kia. Theo tin tình báo của hắn, kẻ đứng đầu thành phố này đã đem toàn bộ người dị năng gϊếŧ chết trong thi triều để dành đường chạy trốn cho bản thân chính vì sự hèn nhát ngu xuẩn đó mà thành phố K trong phút chốc trở thành bình địa.
Lúc này, cơ bản bọn chúng không hề có bất cứ tiếng nói nào. Carl hắn đây không cần thiết phải lo sợ, cứ tiếp tục được nước lấn tới tất có điều mình muốn, pháp luật giờ đã không quan trọng, thực lực lúc này mới là chân ái.
Duẫn Ngôn nhìn Huỳnh Giang yếu thế thì thở dài, đành để huynh đệ hắn đây cứu hắn coi như trả tiền ăn ở ké khi còn ở thành phố K vậy. Hắn phải cố gắng thay đổi cái nhìn của nam nhân này đối với sự khắc nghiệt của thời điểm này. Nếu tiếp tục ngây thơ thì người đi đời chính là bọn hắn!
Duẫn Ngôn vỗ vai Huỳnh Giang kêu hắn lui xuống, bản thân tùy tiện bước lên. Mắt sắc lém nhìn thổ phỉ kia, hắn giấu cũng đã lâu rồi, thời điểm này không cần phải tiếp tục giấu diếm nữa.
"Thổ phỉ đại ca, thật sự không thể giao người cho bên anh được. Nếu có thể chúng tôi tự nguyện để lại toàn bộ vật tư cùng vũ khí, chỉ cần thả người là được"
"...Tao nói nãy giờ chúng mày không hiểu hả?!!"
Duẫn Ngôn tay chống hông bình tĩnh nhìn nam nhân kia. Xong, trước sự kinh ngạc của toàn bộ những kẻ có mắt trong đấy trong phút chốc đã đứng cạnh khoác vai thổ phỉ Carl.
"Nói chậm quá, lời bị biến dạng, đại ca anh có thể nói nhanh hơn không?"
Duẫn Ngôn vỗ vỗ vai Carl, khuôn mặt vẫn còn non nớt của tuổi 20 xuất hiện một nụ cười thiếu đánh. Carl vốn định vùng lên thoát khỏi áp chế từ Duẫn Ngôn nhưng trong phút chốc phải đứng hình, ngay cổ hắn là con dao sắc lém chực chờ chọc thủng một lỗ trên cổ hắn.
"Chúng ta bàn lại điều kiện không thổ phỉ đại ca?"
"..."
Carl cố gắng ngẩng cao đầu một chút để tránh mũi nhọn của con dao kia không chọc vào cổ mình.
"Chết hoặc đàm phán lại, thổ phỉ đại ca thấy sao?"
"Được!"
Carl dõng dạc nói lớn bằng tiếng bản địa lơ lớ. Ngoài mặt là thế nhưng trong chỉ chờ khi hắn có chút nới lỏng, đối phương liền nắm lấy cái tay cầm dao của hắn vật ra phía trước.
"Chết tiệt!"
[Ký chủ cũng chỉ hơn Huỳnh Giang kia một tí, vẫn là quá ngây thơ!]
Cả phần lưng của bản thân truyền đến một trận đau đớn, chưa kịp được chút nào thì hệ thống ác quỷ kia liền lên tiếng đả kích. Duẫn Ngôn nhịn đau nhanh chóng đứng dậy lui ra sau tránh né cầu lửa mà Carl ném tới.
"A Ngôn!!"
"Họ Huỳnh anh lui ra phía sau cho gia!!!"
Duẫn Ngôn hét lên, hắn sử dụng dị năng để làm đủ thứ còn có huấn luyện thực chiến với lũ xác sống xong vẫn chưa từng thực chiến với con người, chưa kể đây còn là người dị năng! Nếu không cẩn thận có khi hắn sẽ là xác sống với những miếng thịt chín cho xem!!
_________________Hết chương 35_______________
Donate tại
MB Bank: 059581650911
Momo: 0968620294
Chủ TK: HOANG DO QUYEN
Mọi người ủng hộ tùy tâm, không liên quan đến việc tác giả ra chap mới. Xin cảm ơn:3