Cùng Hệ Thống Oanh Tạc Mạt Thế

Chương 15

"Haiz, chuyện gia đình người ta, mình xong việc rồi nên thu dọn rồi rời đi thôi"

Hắn cảm thấy mình hơi lo chuyện bao đồng quá rồi, nhưng dù sao thì cũng là mình đoạt xác người ta nên hảo hảo hoàn thành cho hết mấy nguyện vọng mà kí chủ muốn làm. Cứ nghĩ đến việc đang an ổn sống bị hồn ma tên nhóc này đến quấy nhiễu đòi trả xác thì lại cảm thấy rùng mình.

Duẫn Ngôn đi xung quanh phòng, tìm kiếm vài món đồ hữu ích trong phòng thân chủ để bản thân còn rời đi trong đêm chứ hắn phát phiền với việc mỗi sáng bị Truy Thục kia cùng chị gái yêu dấu nhìn mình với vẻ mặt ăn năn rồi. Chị hắn thì còn hiểu chứ cái tên nam chính kia trong truyện gốc là linh hồn trùng sinh về, gϊếŧ người không ghê tay chứ đừng nói là ném hắn vào ngục tra tấn, giờ ăn năn cái khỉ gì. Hắn lại chả đấm cho..

"Ồ, cậu ta cũng đọc tiểu thuyết này, mang đi tiêu khiển cũng được chứ đêm ở ngoài đường không có gì làm"

[Đêm ở ngoài đường kí chủ cũng đâu bật được đèn đâu mà đòi đọc truyện]

"Mày nói cũng đúng...mày là hệ thống đa cấp mà, nâng cấp rồi nhập dữ liệu tiểu thuyết vô được không? Tao miễn cưỡng đọc từ mày vậy"

[Kí chủ yêu quý của tôi ơi, tôi là hệ thống giao nhiệm vụ chứ không phải là hệ thống tiêu khiển]

"Mày vô dụng thật"

[.............] Rồi hệ thống tôi đây phải làm gì mới vừa lòng ngài đây!

Duẫn Ngôn lấy cái vali to trong phòng, sắp xếp quần áo hắn thấy phù hợp với bản thân mình nhất vào trong, mạt thế thì cũng phải đẹp chứ, ít ra chết biến thành xác sống thì hắn cũng là con xác sống thời trang nhất. Duẫn Ngôn nghĩ ngợi rồi xếp đầy hai cái vali lớn, dù ở cái thời mạt thế này mấy món xa xỉ đều trở nên vô dụng nhưng mà đối với hắn thì thời mạt thế cơ bản ngoài chạy trốn các nhân vật trong kịch bản thì chính là một cuộc dạo chơi chết chóc không biết bao giờ sẽ chết. Vậy nên phương châm lúc này của hắn là hãy cứ vô tư đi vì cuộc đời cho phép.

"Chẹp, để đồ lộn xộn quá, hết kho hệ thống rồi, hệ thống, tao còn bao nhiêu điểm, sao kê ra xem nào"

[Để ta kết toán nhiệm vụ cho kí chủ luôn Nhiệm vụ chính:Tiêu diệt 500/500 xác sống

Tình trạng: Đã hoàn thành

Thưởng:1000 điểm tích lũy

Nhiệm vụ ẩn: Hộ tống thành công nam phản diện Huỳnh Giang tới thành phố K

Thành trạng: Đã hoàn thành

Thưởng:500 điểm tích lũy

Tổng điểm tích lũy hiện tại là:1410]

Duẫn Ngôn xoa cằm suy nghĩ, hắn phải ghi lại kết toán để không bị ăn bớt điểm tích lũy mới được. Tính năng của thứ này đến nó còn không biết thì hắn tin tưởng thế nào được đây

[...........] hệ thống ta đây quang minh lỗi lạc, kí chủ lại luôn nghĩ xấu về ta. Biết vậy ta đã ăn bớt 10 điểm tích lũy cho bõ tức rồi.

"Lấy thêm 10 kho hàng hệ thống đi]

Duẫn Ngôn nhìn số lượng kho hàng nhiều lên thì thở phào, nhanh chóng kéo hai cái vali ra một góc, tiếp tục đem cái phònh của thân chủ lục tung lên để tìm kiếm đồ vật hữu dụng. Xong xuôi thì cẩn thận vác hai cái vali ra khỏi nhà chất lên cái xe đã suýt đóng bụi trước cổng lớn.

[Kí chủ: Nhiệm vụ tiếp theo, giải cứu Huỳnh Giang

Phần thưởng: 2000 điểm tích lũy, 100 điểm hệ thống cùng dị năng mới

Phạt: Không hoàn thành thì chôn thây cùng thành phố K]

"Vãi, mày bảo tao né các nhân vật trong truyện ra mà sao lại để tao đi cứu sống tên họ Huỳnh đó để làm gì!"

[Hệ thống không biết, đây là nhiệm vụ được sắp xếp sẵn]

"Haiz, trong căn cứ này có chỗ nào ổn áp chút để sống không đây, ta không muốn có một quả bom hẹn giờ bên cạnh mình một chút nào"

Duẫn Ngôn vò đầu gãi tai ngồi lên xe. Không biết rằng có bóng người ở trên tầng hai luôn theo dõi mình. Truy Thục hắn từ lúc xuyên qua đây liền coi một tên ngu xuẩn như Duẫn Ngôn là một con kiến, kiếp trước gã cũng không nghe tin tức hay gặp lại người này thêm lần nào nên đinh ninh là đã chết mục trong cái nhà giam đó. Ai ngờ, khoảng một tuần trước người tưởng chừng đã chết này là xuất hiện, chẳng còn là một tên nhóc năng nổ ẩm ương phá phách kiêu ngạo mà thay vào đó là một khuôn mặt bất cần đời, mỗi lần thấy hắn hay Tuyết Nhi đều ném ra một cái ánh nhìn hung hăng. Cũng không có quấn quýt lấy Tuyết Nhi như trước kia nữa.

Truy Thục cảm thấy bản thân nghĩ nhiều, lỗi lầm đều do Duẫn Ngôn gây ra, nếu không thì gã cũng không tuyệt tình với em vợ như vậy. Khi cái xe nọ chỉ còn là một chấm đen nơi xa xa, hắn mới tặc lưỡi quay lưng đi vào trong phòng.

______________Hết chương 15________________