Hoa huyệt chưa bao giờ phải chịu đựng loại tàn phá ma quỷ như thế này, đầu nhựa cứng đè ép vách thịt non, chất lỏng lạnh lẽo từ từ đổ đầy vào trong cơ thể khiến bụng nhỏ hơi phồng lên.
Từ Tự Hoan đau đớn cắn chặt răng run rẩy, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt.
Khoảnh khắc hắn rút chai ra, chất lỏng trong suốt nhanh chóng chảy ra khỏi miệng huyệt khiến cho cánh mông trơn trượt ướt đẫm, giống như bị làm đến mức mất khống chế.
Bàn tay ấm áp tiếp tục sờ đến nơi giữa hai chân, mơn trớn dọc theo cô bé xuống, xoa nắn âm đế nhạy cảm. Đầu ngón tay ấn mạnh xuống, chọc vào hoa huyệt nhỏ hẹp.
Cho dù móng tay đã được cắt gọn gàng nhưng vẫn mang lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ không nhỏ đối với tiểu huyệt non nớt.
Cả người Từ Tự Hoan run lên, cảm giác xa lạ này khiến đầu óc cậu trống rỗng, hoa huyệt không khống chế được tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠, bắp đùi trở nên mềm nhũn.
Cuối cùng Lục Kim An cũng hài lòng với kiệt tác của mình.
“Bé lẳиɠ ɭơ đủ ướt rồi.”
Xem ra đêm nay hắn có thể làm một trận thật sung sướиɠ.
Nếu không phải hôm nay tên ngốc kia chặn hắn ở lớp thì hắn cũng quên mất mình còn có một con búp bê bơm hơi có thể dùng để phát tiết cảm xúc..
Nhờ sự trơn trượt của chất bôi trơn dính nhớp, Lục Kim An đứng ở bên cạnh giường vuốt ve côn ŧᏂịŧ đã cương lên.
Thân gậy được bao quanh bởi gân xanh, qυყ đầυ thô to rỉ ra một chút chất lỏng, dươиɠ ѵậŧ khoảng 22 centimet đã sẵn sàng chiến đấu.
Nhìn dáng vẻ Lục Kim An vuốt dươиɠ ѵậŧ, Từ Tự Hoan cực kỳ sợ hãi.
Mặc dù về mặt kinh nghiệm thực tế, cậu chỉ là một con gà con, nhưng nếu xét về mặt học lý thuyết qua phim ảnh thì cậu chính là một tay lão làng.
Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, cậu dùng ngón chân cũng nghĩ ra.
Mẹ nó đây là giấc mơ rác rưởi gì vậy, thế này là thế nào!
Thấy Lục Kim An cúi người, Từ Tự Hoan cảm nhận tay của Lục Kim An đã nắm mạnh lấy eo cậu, kéo cơ thể của cậu về phía trước.
Tầm nhìn được di chuyển về đằng trước một chút, mông cũng nhanh chóng trở nên nóng rát.
Đẹp trai có tác dụng cái rắm, thô lỗ chết đi được.
Cậu khóc không ra nước mắt, không có cách nào phản kháng.
Từ Tự Hoan suy sụp: “Cứu với!”
Lục Kim An đâu biết rằng búp bê hơi trước mặt mình đã biến thành bạn học của hắn. Hắn cúi người ném chăn sang một bên, che mặt búp bê và nửa người trên lại.
Cảnh tượng trước mắt trở nên tối sầm, cảm giác an toàn bằng không.
Từ Tự Hoan cảm giác ngày tận thế của mình đã tới, đầu óc quay cuồng dưới chiếc chăn thơm tho, xung quanh tối đen khiến xúc giác của cậu nhạy cảm hơn bình thường.
Đầu ngón tay đang vuốt ve da thịt khiến cơ thể cậu tê dại, hơi thở dần trở nên dồn dập, máu nóng chảy ngược toàn thân, đầu óc hỗn loạn giống như bị đổ đầy hồ dán.
Lục Kim An nâng eo của con búp bê hơi lên, lòng bàn tay ấm áp nắm chặt đầu gối của nó, thô bạo mở hai bắp đùi trắng nõn của cậu ra để thuận tiện cắm vào.
Bên dưới được mở rộng, dịch bôi trơn trong hoa huyệt bị nhiệt độ của búp bê làm nóng lên, biến thành chất lỏng không dính rồi chảy ra ngoài.
Con búp bê này được thiết kế rất giống hàng thật, còn bắt chước được cả nhiệt độ của hoa huyệt, mặt hàng này vẫn đang giữ vị trí đứng đầu trên bảng doanh thu cho đến nay.
Cảm giác mất khống chế này khiến Từ Tự Hoan không thể chịu đựng được.
Không không không… Cầu xin cậu… Cầu xin cậu…
Con ngươi của cậu co lại, cậu đau khổ muốn từ chối, muốn giãy giụa để tỉnh lại khỏi giấc mơ khủng bố này.
Đáng tiếc, tất cả đều vô dụng.
Lục Kim An đỡ côn ŧᏂịŧ cắm thật mạnh vào hoa huyệt chặt khít.
A!
Từ Tự Hoan cảm giác bên dưới đau như bị xé rách, côn ŧᏂịŧ thô dài cương cứng bắt đầu hoành hành cơ thể của cậu một cách thô bạo.
Lục Kim An sảng khoái kêu lên một tiếng.
Lỗ nhỏ này vừa mềm vừa nóng, thịt non ướŧ áŧ không ngừng mυ'ŧ lấy qυყ đầυ, lúc hắn rút ra ngoài nó còn cắn chặt không buông như muốn giữ hắn lại.
Phần lớn chất lỏng bị bắn ra ngoài, tiếng phụt phụt vang lên.
Cơ thể yếu ớt không thể khống chế của Từ Tự Hoan như bị đóng đinh với dươиɠ ѵậŧ thô cứng, động tác va chạm mạnh mẽ khiến cơ thể bị lôi qua lôi lại, sau đó lại bị hắn thô lỗ nắm đùi kéo trở về.
Búp bê hơi sẽ không tự tiết ra dâʍ ɖị©ɧ.