"Vùng eo của mình thật sự quá nhạy cảm, có lẽ một ngày nào đó mình nên dành chút thời gian để tới bệnh viện kiểm tra, chữa trị một chút, bằng không mỗi lần làʍ t̠ìиɦ không cẩn thận bị đυ.ng vào, cuối cùng lại không thể vô tâm vô tư cùng anh ấy làʍ t̠ìиɦ."
Vào lúc 12 giờ đêm, phòng ngủ đôi ánh sáng lờ mờ, rèm cửa màu lam nhạt nhuộn thành màu lam đậm, nhẹ nhàng phiêu đãng trên tấm thảm màu xám, chiếc đèn chú gấu nhỏ ngây thơ được đặt trên tủ đầu giường màu nâu ấm áp, mỗi một sự sắp xếp, đều có thể nhìn ra sự tỉ mí bố trí của gia chủ.
Nhưng chiếc chăn màu xám lúc này lại lộn xộn phủ lên hai bóng người đang dây dưa trên giường.
Thiếu niên trẻ tuổi quỳ gối trên giường đôi có tấm lưng trắng nõn thon gầy và đường cong xương bả vai mượt mà, cái mông đầy đặn vểnh lên, vòng eo nhỏ phủ đầy dấu tay và vết cắn thô bạo. Trên vết đỏ sưng lên có những vết bầm tím mờ nhạt, vết hickey ở cổ tàn nhẫn lưu luyến kéo dài đến tận ngực, nửa người trên run rẩy loã lồ trong không khí, gần như tìm không ra được chỗ nào lành lặn.
"Ư.... Ưm!"
Úc Cẩn giống như không chịu nổi nữa há to miệng thở hổn hển, cậu nghiêng mặt sang một bên, mái tóc đen nhánh xoã xuống mặt, đuôi mắt hơi cụp xuống, vốn nên là dáng vẻ dịu dàng ấm áp giờ phút này lại bị mồ hôi tẩm ướt, đuôi mắt vì động tình mà phiếm hồng, lộ ra vẻ quyến rũ đa tình. Môi bị Úc Cẩn cắn thành một màu đỏ thẫm. Cậu nhìn người yêu trước mặt, ánh mắt ngập nước mang theo tình yêu đầy ẩn nhẫn.
Một mỹ nhân da trắng với đôi lông mày chứa đầy tình cảm cởi sạch quần áo quỳ gối ở trước mặt, quả thực có thể khơi dậy dụng vọng lăng ngược cùng sự chiếm hữu từ nơi sâu nhất trong nội tâm của người đàn ông. Nhưng người yêu của Úc Cẩn là Trần Phù lại giống như đang sống ở thế giới khác, trừ bỏ nơi sâu nhất bên trong huyệt thịt của Úc Cẩn cảm nhận được vật cứng rắn và lửa nóng của người đàn ông, những nơi khác lại vô cùng bình tĩnh lãnh đạm, dường như là thờ ơ với một người có dáng vẻ dâʍ đãиɠ quyến rũ như Úc Cẩn.
Úc Cẩn ngơ ngác mà nhìn anh, Trần Phù có vẻ ngoài anh tuấn mang theo sự lạnh lùng, các đường nét thâm thuý kết hợp với sự sắc bén trên khuôn mặt, đôi mắt màu xám đen như mặt hồ bình lặng không vì bất cứ kẻ nào mà gợn sóng, không mang theo chút tình cảm nào mà nhìn Úc Cẩn.
Úc Cẩn không thể tránh được mà nghĩ tới vấn đề vẫn luôn tra tấn mình hàng ngày.
Có phải Trần Phù, từ trước đến nay chưa bao giờ yêu cậu?