Hà Mộng vươn hai tay ôm ngực theo bản năng, che chắn bầu ngực mê người kia. Đôi chân thon dài khép chặt, đầu gối hơi thu lại, giấu kín hoa huyệt xinh đẹp giữa hai chân.
Cô mở to mắt hoảng sợ nhìn Khâu Dương, khóc lóc cầu xin: “Em… em không muốn ly hôn với anh, cầu… cầu xin anh tha cho em…”
Lúc nói chuyện, mắt của cô vô thức nhìn xuống bên dưới đang dần căng phồng của người đàn ông.
Con quái vật khổng lồ kia dựng lên như một cái lều, mặc dù cách quần nhưng vẫn nhìn thấy được hình khối rõ ràng, giống như một con rắn hổ mang khiến người ta sợ hãi sắp chui ra khỏi hang ổ.
Hà Mộng sợ hãi rụt cổ, cô không dám tưởng tượng nếu con quái thú đó cắm vào lối đi của cô thì cảm giác sẽ ra sao.
Cho dù không đau chết thì cũng mất nửa cái mạng của cô!
“Đừng nói những lời vô nghĩa! Hôm nay ông đây nhất định phải làm em!”
Mắt Khâu Dương đỏ như lửa, gương mặt tuấn tú không còn biểu cảm tươi cười dịu dàng như ngày thường, thay vào đó là biểu cảm lạnh lùng âm trầm, giống như từ thiên sứ biến thành ác ma.
Đối với anh mà nói, cơ thể nửa che nửa lộ của người phụ nữ trước mắt như một chất gây nghiện có sức hấp dẫn trí mạng, khiến lý trí của anh giờ đây tan biến hết.
Cơ thể của anh giống như có một ngọn lửa, nhiệt độ cơ thể không ngừng tăng lên, gò má như bị sốt cao mà đỏ bừng, cơ ngực cường tráng dưới lớp áo sơ mi không ngừng phập phồng.
Ngón tay thon dài lần lượt cởi từng chiếc cúc áo, sau đó anh ném xuống sàn nhà.
Cơ bụng sáu múi phân bố rõ ràng dưới làn da lúa mì, cơ bắp vừa phải có thể nói là hoàn mỹ.
Hà Mộng nhìn đến mức giật mình, cô nuốt nước miếng theo bản năng, biểu cảm có chút ngốc nghếch đáng yêu.
Khâu Dương nhanh chóng nhận ra biểu cảm của Hà Mộng, anh cong môi cười xấu xa: “Đừng nóng vội, lát nữa ông đây cho em ăn no!”
Còn chưa dứt lời.
Cô nghe thấy tiếng cành cạch của kim loại vang lên, anh từ từ rút thắt lưng LV màu đen ra, ném sang một bên.
Sau đó.
Anh kéo khóa quần, chiếc quần tây màu đen lập tức trượt xuống mắt cá chân.
Qυầи ɭóŧ sọc màu xám cũng bị anh cởi ra, vứt xuống sàn cùng với quần dài.
Cây gậy dưới háng của người đàn ông đã hoàn toàn cương cứng, thân gậy thô to màu đỏ tím nổi lên những mạch máu, mã mắt trên qυყ đầυ to như quả trứng gà khẽ đóng mở, giống như một chiếc radar nhạy bén đang dò tìm kho báu.
Hà Mộng còn chưa kịp tỉnh táo lại đã bị Khâu Dương lật ngược người xuống giường.
Anh vụng về cởi móc áo ngực của người phụ nữ, sau đó lột đai an toàn ra khỏi hai cánh tay của cô.
“Ngực mềm quá!”
Khâu Dương gấp gáp không đợi nổi vòng tay ra trước ngực Hà Mộng, bàn tay to lớn mạnh mẽ xoa nắn ngực cô, anh nheo mắt lại hưởng thụ, miệng không cầm lòng được cảm thán.
Anh vừa xoa bóp ngực của người phụ nữ, vừa cố ý cọ xát côn ŧᏂịŧ lớn như sắt ở kẽ mông của cô.
Côn ŧᏂịŧ lớn không ngừng vuốt ve hoa môi của cô, thỉnh thoảng còn chạm vào âm đế ẩn nấp dưới lớp lôиɠ ʍυ rậm rạp.
“A… a…”
Hà Mộng bị Khâu Dương kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức liên tục kêu rên, cơ thể yêu kiều run rẩy giống như bị điện giật.
Một lúc sau, bên trong hoa huyệt của cô tiết ra một lượng dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp, chảy ra khỏi miệng huyệt, bôi trơn côn ŧᏂịŧ lớn của người đàn ông…