Trường luyện võ.
Ngay khi Diệp Kính Tửu vừa bước vào đấu trường, y liền nhìn thấy Mục Tu đang ngẩn người.
Những đệ tử khác đều đang tu luyện, chỉ có một mình Mục Tu chậm rãi vung kiếm, ánh mắt bình tĩnh, không biết hắn ta đang suy nghĩ cái gì.
Diệp Kính Tửu đi đến bên cạnh Mục Tu để chào hỏi, ai ngờ Mục Tu lại giống như một con mèo xù lông sợ hãi, hắn ta đột nhiên nhảy ra khỏi vị trí, giống như bên cạnh hắn ta có nước lũ và thú dữ nào đó.
Diệp Kính Tửu không thể hiểu nổi, "Mục Tu, ngươi làm gì thế?"
Mục Tu dần dần tỉnh táo trở lại, hắn ta né tránh ánh mắt của Diệp Kính Tửu và nói với giọng điệu mất tự nhiên: "Dù sao cũng không liên quan đến ngươi!"
"Ta cũng không nói nó có liên quan đến ta."
Diệp Kính Tửu liếc nhìn hắn ta, "Hôm nay là ngươi hẹn ta tới đây, ngươi cứ nói thẳng mục đích của mình."
Mục đích?
Sắc mặt của Mục Tu lập tức trở nên vặn vẹo.
Bây giờ Mục Tu chỉ muốn đẩy hai chân của Diệp Kính Tửu ra, sau đó xác nhận thử rốt cuộc trên người y có da^ʍ huyệt hay không.
Hôm qua Mục Tu vô tri vô giác trở về chỗ ở, trong đầu hắn ta tràn đầy hình ảnh bầu vυ' lắc lư và da^ʍ huyệt mập mạp của Diệp Kính Tửu, hắn ta càng nghĩ càng cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của mình trở nên cương cứng, thậm chí hắn ta còn không thể nghĩ đến đại sư huynh - người mà hắn ta luôn luôn yêu thích.
Cuối cùng Mục Tu vẫn không nhịn được, thiếu niên tràn đầy nhiệt huyết, hắn ta vô thức nắm lấy dươиɠ ѵậŧ cương cứng của mình và bắt đầu vuốt ve lên xuống.
Mục Tu nghĩ đến gương mặt thanh tú ngây thơ của Diệp Kính Tửu, đôi mắt to tròn ướŧ áŧ khi ngâm mình trong hồ nước lạnh, bầu vυ' nhỏ nhắn lắc lư và đầṳ ѵú trắng mịn dựng đứng, còn có da^ʍ huyệt lẳиɠ ɭơ đáng yêu kinh hồng đó, cùng với tiếng rên "Ưm a~~~" cực kỳ phóng đãng lẳиɠ ɭơ.
—— Mục Tu chưa bao giờ hưng phấn như vậy.
Trước kia Mục Tu thích đại sư huynh, hắn ta chỉ xem đối phương là bạch nguyệt quang của mình, hắn ta ước gì mình có thể yêu thương trân trọng đại sư huynh, nhưng hắn ta chưa bao giờ nghĩ tới những chuyện xấu xa như thế này.
Tuy nhiên, khi đối tượng được đổi thành Diệp Kính Tửu, Mục Tu lại muốn cᏂị©Ꮒ dươиɠ ѵậŧ vào trong da^ʍ huyệt mập mạp của y, vừa cᏂị©Ꮒ vừa vỗ lên bầu vυ' của Diệp Kính Tửu, cᏂị©Ꮒ đến khi đối phương bật khóc rên loạn, cầu xin hắn ta cᏂị©Ꮒ sâu hơn một chút, cᏂị©Ꮒ đến khi y mang thai, sau đó ——
Sau đó Mục Tu liền thở hổn hển và bắn tinh, sau khi bắn xong, Mục Tu liền nhìn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c vương vãi khắp sàn nhà, hắn ta thở hổn hển với vẻ mặt không thể tin được.
Chết tiệt, tại sao hắn ta lại nghĩ đến người khác để thủ da^ʍ trong khi hắn ta đang yêu thầm đại sư huynh.
Tâm trạng của Mục Tu đích rất phức tạp và tuyệt vọng.
Đều do Diệp Kính Tửu gây ra! Nếu không phải Diệp Kính Tửu tùy tiện cởϊ qυầи áo, làm cho Mục Tu phát hiện ra y là một người song tính, hơn nữa y còn rên loạn ở trong hồ, thì Mục Tu sẽ không lộ ra ý da^ʍ đối với y.
... Lẽ nào Diệp Kính Tửu đang cố ý quyến rũ hắn ta?
Mục Tu đã suy nghĩ cả đêm, khi tỉnh lại vào ngày hôm sau, vành mắt của hắn ta cũng đã trở nên thâm quầng, cuối cùng hắn ta cầm kiếm lên và đi đến trường luyện võ.