Kỳ Nghỉ Hè Của Nữ Sinh Cự Nhũ Thanh Thuần

Chương 2: Yêu đi, em sẽ thấy nó rất tuyệt

Đến trung tâm thương mại, Lăng Nhã Kỳ còn hưng phấn hơn cả em họ của mình, muốn lập tức mua quần áo mới.

Thật hạnh phúc khi được lựa đồ cho một cô gái xinh đẹp có vóc dáng chuẩn như vậy!

Áo vest, áo vai mỏng, váy siêu ngắn, quần siêu ngắn đẹp mắt đều được mua hơn chục bộ.

Mấy kiểu váy gợi cảm hở bạo kiểu âu mỹ cũng được mua hơn chục bộ.

Lăng Hỉ Nhi đáng thương cầu xin, giọng điệu vừa mềm vừa nũng nịu: “Chị ơi, những bộ váy ngắn quá thì dễ lộ hàng lắm, em không dám mặc đâu, hay là đừng mua nha.”

Cô ấy thấy em họ lãng phí vóc dáng đẹp, không mặc những chiếc váy xinh đẹp, gợi cảm này.

Lăng Nhã Kỳ vội vàng khuyên nhủ: “Không lộ chút nào đâu mà! Thành phố Coconut Island là một thành phố du lịch, khách du lịch đến chơi ăn mặc còn lộ liễu hơn thế này nữa đó em.”

“Nếu em đến bãi biển chơi, nếu như bọc kín, người bên ngoài mới cảm thấy em kỳ lạ đấy.”

Cuối cùng, dưới sự tấn công từ những lời nói không dứt của chị họ, Lăng Hỉ Nhi lại mua thêm hơn mười bộ nội y gợi cảm, cùng với quần áo phụ kiện giày dép khác.

“Trời ạ, Hỉ Nhi, sao em lại ăn mặc bảo thủ như vậy, thay đồ đi!”

“Chơi bên bờ biển là không thể thiếu đồ bơi được, nhân viên bán hàng, gói giúp tôi mấy bộ bikini này đi.”

“Chị ơi, em không mặc bikini đâu, hở hang lắm ạ.”

"Không sao đâu Hỉ Nhi, rất nhiều nữ sinh bên bờ biển đều mặc bikini mà em.”

"Đúng rồi, cũng phải mua cao gót nhọn nữa. Hỉ Nhi, em đi giày cao gót đẹp lắm đấy, chọn thêm vài đôi cao gót nhọn đi em.” Khi màn đêm buông xuống, hai chị em trở về nhà với mấy bao đồ hiệu.

*

Chị họ của Lăng Hỉ Nhi kinh doanh nhiều nhà trọ ven bờ biển.

Cô được sắp xếp để sống trong một căn phòng tối giản với tầm nhìn ra biển, đứng trên ban công có thể nhìn thấy biển xanh và mặt trời mọc vào buổi sáng.

Hai ngày nay cô rất vui vẻ, ăn các món ăn đặc sắc địa phương và bữa ăn hải sản, tuy chị họ cô không có thời gian rảnh rỗi, nhưng lại sắp xếp cho một anh trai nhân viên giàu kinh nghiệm cùng cô chơi đùa.

Buổi tối, hai chị em nhàn nhã nằm trên ghế tắm nắng trên sân thượng nhìn ra biển, vừa ngắm sao thổi gió biển uống rượu vang đỏ, vừa trò chuyện tâm sự.

Lăng Nhã Kỳ trêu ghẹo em họ: “Hỉ Nhi, thật sự là vẫn chưa có bạn trai sao? Không thể nào, mấy bạn học cấp ba của em mù hết rồi à?” Lăng Hỉ Nhi đã hơi say, khuôn mặt nhiễm ửng hồng mê người, giọng nói kiều mị.

“Thật sự chưa có mà ạ, mọi người đều bận rộn học tập lắm chị ạ.”

“Tuổi trẻ thật tốt, không nói về tình yêu, không tìm một người đàn ông, thật đáng tiếc. Hỷ Nhi, hy vọng em có thể sớm tìm được một người đàn ông đẹp trai để yêu đương, có tình yêu trong đời là tuyệt lắm đấy cưng à.”

“Tuyệt vời như thế nào à?” Lăng Hỉ Nhi mở to đôi mắt hạnh nhân quyến rũ hỏi.

“Ờ thì… bên cạnh có đàn ông, sẽ có quan hệ tìиɧ ɖu͙© rất sướиɠ.”

Lăng Hỉ Nhi dường như hiểu không hiểu, không hiểu sao lại có chút hứng thú về tình yêu nam nữ khi chị họ kể.

"Vậy chị họ, chị có bạn trai không? ”

"Hì hì đương nhiên là chị họ của em đã có bạn trai rồi, nhưng mà gần đây anh ấy đi công tác ở nơi khác, chờ anh ấy trở về, chị sẽ giới thiệu với em.” Nói xong, Lăng Nhã Kỳ đứng dậy đi vào phòng, tìm ra một cái máy tính bảng, đưa cho cô em họ của mình xem.

“Đây là bức ảnh chị chụp tuần trước, hôm nay nhϊếp ảnh gia rốt cục cũng chỉnh sửa xong, gửi tới, cho em xem, mấy cái này ngay cả bạn trai của chị cũng chưa thấy qua đâu.”

Lăng Hỉ Nhi nhận lấy máy tính bảng.

Chỉ thấy trong ảnh, chị họ trang điểm tinh xảo tự nhiên, mặc váy ngủ ren màu đen mát mẻ nửa trong suốt, lớn mật lộ ra hơn phân nửa ngực và nửa bờ mông, dáng người xinh đẹp lộ ra.

Dưới hoàng hôn ánh hồng quang, ánh mắt của chị gái biếng nhác hấp dẫn, là vẻ đẹp cao cấp mà trong cuộc sống thường ngày hay nhìn thấy.

Đầu ngón tay cô vuốt sang phải.

Thấy chị họ thay vài bộ quần áo hở hang để chụp ảnh.