Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!

Chương 46: Xuống Bếp

Phải nói ở thời điểm hiện tại Bạch Phong Lãng thật như rất oan nhưng chẳng thể nói nên lời nào cả, hắn đưa ánh mắt liếc xung quanh căn phòng bếp một vòng thì phát hiện những vật dụng cần thiết đều có cả.

Ánh mắt hắn lóe sáng lên một tia giảo hoạt trong đầu xuất hiện vô số suy nghĩ, chẳng phải cỗ nhân có nói cách dỗ giành phụ nữa hiệu quả nhất là đường vào dạ dày hay sao chứ ? Nghĩ là làm Bạch Phong Lãng nhanh chóng lao vào phòng bếp nấu vài món ăn với những hương liệu đã có sẳn.

Tuy nói Bạch Phong Lãng là cậu ấm hàng thật không giả nhưng từ lúc nhỏ ba mẹ mất sớm mà những món ăn đầu bếp nấu hắn đều không quen miệng nên đã chủ động học hỏi, dù chỉ là một chút da lông nhưng cũng có thể gọi là mỹ vị dân gian rồi.

Thời gian lại thấm thoát trôi qua ánh mặt trời cũng đã về phía chiều tà bầu không khí trở nên rất dễ chịu và mát mẽ, sau khi Bạch Phong Lãng nấu xong thì trưng bày là chiếc bàn một cách ngay ngắn rồi nhanh chóng lao vào căn phòng mà bản thân đã đặt đồ sẳn.

Sở dĩ không chung phòng với An Mật Mật là vì hắn cũng chẳng ép buộc hay bảo cô phải ở chung nên mới như thế, mặc dù nói là chẳng ở chung phòng nhưng hai người nằm cạnh sát vách có thể thấy được Bạch Phong Lãng muốn ở gần An Mật Mật đến mức nào.

" Kẻo..kẹt..."

Bạch Phong Lãng từ trong căn phòng tắm xa hoa đầy sang trọng bước ra khoắc trên mình một bộ đồ ngủ màu xám trong rất dễ chịu nhưng chẳng kém phần điễn trai. Bạch Phong Lãng hướng ra phía bên phòng An Mật Mật mà bước đi hắn muốn gọi cô xuống dùng cơm vì thời gian cũng đã về đêm rồi.

Chỉ vài hơi thở sau Bạch Phong Lãng đứng trước cánh cửa phòng của An Mật Mật bàn tay to lớn của hắn gõ nhẹ lên thành cửa.

"Cốc...cốc...!"

Phía bên trong phòng An Mật Mật đang châm chú nhìn vào chiếc máy tính xem tin tức và công việc của mình thì nghe thấy tiếng gõ cửa truyền vào bên tay, An Mật Mật bình thản nói.

" Mời vào."

"Kẻo...kẹt..."

Bạch Phong Lãng chậm rãi bước vào bên trong, xuất hiện trước mắt hắn là hình dáng lười biến kia của An Mật Mật đang khoắc trên mình một chiếc đồ ngủ màu cam nhạt trông rất sặt sở những chẳng kém phần quyết rũ.

An Mật Mật hiện tại đang lười biến nằm úp lên chiếc nệm êm ái mà xem máy tính, thấy hắn nhìn mình châm chú như thế An Mật Mật có chút chột dạ nói.

" Anh nhìn tôi làm gì ghê thế ? Tôi đang bận nếu có chuyện gì một chút nữa hãy nói có được không ?"

An Mật Mật thật sự rất muốn né trách cái tên này trông vài ngày nhưng mà đời đâu như là mơ chứ , thấy cô trách né Bạch Phong Lãng liền chậm rãi bước đến ngồi xuống bên cạnh An Mật Mật đưa bàn tay vuốt ve mái tóc mềm mại mà nói.

" Em bận đến mức không ăn cơm cơ à ? Như thế sau này sinh con sẽ kén ăn giống em đấy ?"

" Khụ...khụ.."

An Mật Mật giật mình một cái vì lời nói đầy ái muội này của hắn sắc mặt cô khó coi vô cùng mà lườm Bạch Phong Lãng, khóe miệng cô mở ra chậm rãi nói.

" Sinh con cái gì chứ ? Có phải anh quên rồi hay không ? Chúng ta chỉ là quan hệ hợp đồng mà thôi hết thời gian ai đều sẽ có cuộc sống của mình thôi !"

Bạch Phong Lãng ngày hôm nay thật sự đã nhịn đủ nhiều khi nghe đến câu nói đầy xa cách kia của An Mật Mật, từ khi biết An Mật Mật là nhóc nhỏ lúc trước mình đã từng gặp thì trái tim hắn luôn xem cô là vợ của mình làm sao cam tâm được chứ.

Bạch Phong Lãng chậm rãi tiến đến ngôi bên cạnh An Mật Mật chẳng ngại ngùng mà liếc đôi mắt về khuôn mặt nhỏ nhắn kia mà ngắm nhìn châm chú không thôi, mà An Mật Mật đang tập trung thưởng thức những món thức ăn trên bàn thấy hắn nhìn mình như thế liền khó chịu nói.

" Anh nhìn tôi làm cái gì cơ chứ thật sự rất khó chịu, nếu anh rảnh như thế thì hãy suy nghĩ xem ngày mai chúng ta ăn mặc như thế cho hợp lý thì hơn."

Bạch Phong Lãng thật sự rất tức giận vì cái biểu cảm này của An Mật Mật như hậm hực chẳng nói nên lời thật sự uất ức không thôi.

" Reng...reng."

Âm thanh điện thoại vang lên đánh tan đi bầu không khí yên tĩnh ấy, An Mật Mật đưa bàn tay sang cầm lấy điện thoại bên cạnh mở miệng nói.

" Alo.! Mẹ gọi con có gì hay sao ?"

Tuy An Mật Mật hỏi như thế như có một chút chột dạ bỡi vì cô sợ những thông tin đang lan truyền trên báo kia tới tai hay người thì hỏng mất, mà quả nhiên như An Mật Mật suy đoán đầu phía bên kia mẹ cô lên tiếng.

" Mật Mật à, mẹ nghe thấy những thông tin trên mạng xã hội kia chẳng chắc không phải thật đúng không ? Mật Mật nhà chúng ta còn trẻ như thế tại sao lại kết hôn như thế, lại còn giấu ba mẹ nữa cơ chứ ? Mấy người trên mạng cũng thật là lại đồn tin ác ý như thế chứ ?"

An Mật Mật cảm nhận được lời quan tâm kia của ba mẹ mình bờ môi mỏng kèm theo khuôn mặt xinh đẹp cô bất giác có chút áy náy miệng nhỏ dự tính mở lên nói vài lời trấn an thì lại có âm thanh điện thoại vang lên.

" Reng...reng..."