Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!

Chương 6

An Mật Mật đang tức giận và kìm nén cơn phẫn nộ trong lòng mà tập trung vào chiếc máy tính trên bàn , bây giờ cô phải tìm cách hoặc thông tin gì đến Bạch Phong Lãng mới hoàn thành được công việc nha.

Tuy nói cô thật sự chẳng ưa thích gì cái tên này nhưng mà công việc hiện tại là ước mơ mà hoài bão của mình làm sao mà bỏ qua được chứ .

Ánh nắng chiều tà ấm áp len lỏi đến từng góc cây ngọn cỏ lớn nhỏ và thôi nhẹ vào khuôn cửa sổ nhẹ nhàng lướt qua mái tóc mềm mại của An Mật Mật đang tập trung vào công việc của mình .

Trong khi cô đang chú tâm làm việc chợt có tiếng chuông cửa vang lên , An Mật Mật cảm thấy rất hiếu gì bỡi vì trên này phố này chẳng có người nào quen biết cô cả huồn chi là đến nhà như thế này .

Tuy có một ngàn suy nghĩ trong đầu nhưng An Mật Mật vẩn ngoan ngoãn ra mở cửa khóe miệng nhỏ theo phản xạ vang lên .

" Ai đấy , mời vào !"

Nhưng khi thấy được hình dáng người thanh niên cao ráo điễn trai trước mặt thì An Mật Mật thật sự muốn nuốt lại lời mà mình vừa nói , hình dáng quen thuộc đang đứng trước mặt này không phải Bạch Phong Lãng thì còn ai vào đây chứ .

Bạch Phong Lãng thấy cô gái nhỏ mở cửa liền chậm rãi bước vào nhà đưa ánh mắt đánh giá xung quanh một chút rồi lại một bộ cao cao tại thượng ngồi xuống chế ghế sofa trông rất nhàng nhã .

Sỡ dĩ Bạch Phong Lãng tìm được đến đây là vì lúc gặp trên xe thì hắn đã để ý đến tên và công ty cô đang làm , với tài lực như hắn thì để tìm ra một người như An Mật Mật còn không dễ hay sao chứ .

Giây phút này An Mật Mật muốn đấm cho tên này một cái nhưng vẩn cố gắng điềm tĩnh nói .

" Không biết hôm nay tôi có phúc khí gì lại được nhân vật như anh đến nhà chơi vậy ! Có việc gì cứ nói ra thử xem !"

An Mật Mật biết cái tên này bản tính kiêu ngạo có chút lưu manh đặc biệt là có quyền thế nên chẳng muốn đắc tội , có câu nói thêm một tốt hơn là thêm một kẻ thù mà không phải sao .

Bạch Phong Lãng kiêu ngạo liếc nhìn cô gái nhỏ phía dưới giọng nói trầm thấp vang lên .

" Cô ra giá đi , tôi muốn cô diễn làm bạn gái tôi hôm !"

Câu này tuy rất bình thường nhưng đến bên tai An Mật Mật liền hiểu sang ý khác mà sợ hết hồn trong vô thức lấy tay che đi phần thân thể phía trước mình , tuy rằng An Mật Mật thích bận đồ rộng như thế mới thoải mái và dễ chịu nhưng mà vóc dáng của cô khá chuẩn nên có thể nhìn thấy từ phía bên ngoài .

Mà thấy con nhóc trước mặt có biểu hiện như thế Bạch Phong Lãng liền nhếch mép xem thường nói .

" Tôi không có hứng thú với trẽ con ! Chỉ là mấy con chó săn chụp lén hình ảnh tôi và cô nên bị người nhà hiểu lầm cô là bạn gái , vậy nên bảo tôi đưa cô về gặp mà thôi !"

Thật ra thông thường với tính cách kiêu ngạo không xem ai vào mắt như Bạch Phong Lãng thì chẳng cần giải thích với An Mật Mật , nhưng thấy bộ dạng e sợ này của cô thì hắn cảm giác như mình đang ức hϊếp con nít vậy thật sự rất khó chịu nên phải nói thật nguyên nhân .

Nghe câu giải thích này An Mật Mật thấy rất hợp lý , tuy nghe thấy lọt tai nhưng trước giờ cô nào biết diễn nên vội từ chối .

" Tôi biết anh khó xữ là tôi củng thế ! Nhưng mà tôi thật sự không biết diễn nếu có sai sót không phải anh chịu thiệt lớn hay sao ?"

Bạch Phong Lãng trước giờ chẳng biết cách nói chuyện với con gái một chút nào , hắn liền đưa chiêu bài củ .

" Tôi cho cô một vạn như thế nào ? Đóng giả bạn gái tôi ra mắt người nhà một đêm có một vạn cô không thiệt thòi chứ ?"

An Mật Mật chẳng phải thiện nam hay tín nữ gì đó nên khi nghe hắn nhắc tới lợi ích đôi mắt trong sáng của tôi liền mang theo ý cười nói .

" Tôi nhận vụ này nhưng phải kèm theo hai điều kiện , anh thấy sao ?"

Trong lòng Bạch Phong Lãng thầm mắn một câu thô tục , trước giờ hắn chưa thấy con nhóc nào không biết điều như thế đã có lợi ích như thế lại còn tham lam , đúng là chẳng thể nhìn người từ vẽ về ngoài được .

Bạch Phong Lãng hiện ra khuôn mặt sói đội lốt cừu nói .

" Cô nói thử xem !"

An Mật Mật thấy nụ cười này của hắn giống như những nhân vật phản diện trong phim làm trái tim nhỏ bé chưa trải việc đời như cô sợ hết hồn sắc mặt có chút tái nhợt lui về phía sau vài bước .

An Mật Mật cố kìm chế sự sợ hãi trong đáy lòng mà lắp bắp .

" Điều...điều kiện thứ hai là sau khi tôi giúp anh xong thì sau này không được lấy lý do gì khác để làm phiền tôi ! Thứ ba là anh có thể nhận tôi phỏng vấn vài câu được không , vài câu nói bình thường củng được mà !"

Sỡ dĩ An Mật Mật nói như thế là đề phòng sau này bản thân lại có quan hệ quen biết với cái tên này , có nói gì đi nữa thì thật sự ở thời điểm hiện tại An Mật Mật không thích cái tên này một chút nào cả.