Tri Kỉ Của Em

Chương 51

Nếp nhăn trên mặt xuất hiện vì cách xưng hô của bà Mộc Dương, cảm thấy thật nực cười vì đến lúc gặp họa bà ấy mới chịu nhận cô là con gái rồi nhờ vả để tội trạng của người con trai quý của bà ta được qua đi trong êm đẹp.

Linh Hy: Chuyện này đâu có dễ gì mà tôi có thể bỏ qua được.

"Cô Mộc nói rất đúng, chuyện của thiếu gia Linh Quân đây tôi cũng đã từng nghe qua rồi, làm sao tôi có thể làm ngơ cho được chứ."

Mộc Dương: "Thật quý hóa, kìa tiểu Quân, con mau cảm ơn chị con đi."

"Tôi sẽ cảm ơn thiếu gia Linh Quân vì đã tặng hai phát súng vào người của chồng tôi, vậy nên món quà tôi muốn cảm ơn đây chính là một vụ kiện."

Mộc Dương, Linh Quân: "CÀI GÌ CHỨ?!"

Mộc Dương: "Tiểu Hy à, con đang đùa đúng không, mẹ và bố của con cũng đã phạt theo quy tắc của tổ tông nhà Linh gia rồi, với lại anh con cũng đã nói rằng đó là do nó quá hoảng loạn nên không cố ý nhắm vào..."

"Đủ rồi! Không cố ý nhắm vào chồng tôi, vậy là cố ý nhắm vào tôi đúng không?"

Bà Mộc hết kiên nhẫn để giải thích với cô, ức nghẹn run cả người liền đập bàn đứng dậy quát tháo thẳng vào mặt hai người, Linh Quân thấy mẹ mình bị ức hϊếp liền lên tiếng theo.

Linh Quân: "NÈ LINH HY, TUY CHÚNG TA KHÔNG PHẢI LÀ CÙNG MỘT NGƯỜI SINH RA NHƯNG DÙ SAO TÔI CŨNG LÀ EM TRAI CỦA CÔ, LÀM CHỊ THÌ PHẢI BIẾT NHƯỜNG NHỊN EM CHỨ!"

"Nhị thiếu gia Linh Quân à, ngài nói chuyện nghe nực cười quá đó, làm chị thì phải biết nhường em, vậy cho tôi hỏi lại ngài, LÀM EM THÌ PHẢI BIẾT GÌ ẤY NHỈ?!"

Linh Hy vừa phán một câu hỏi dành riêng cho Linh Quân xong thì ngồi vắt chéo chân nhâm nhi tách trà mát mẻ trong tay, hắn thì bối rối chẳng biết trả lời như thế nào cứ vậy mà câm tịt hẳn trước câu hỏi của cô.

"Được rồi, đã đến giờ chồng tôi phải khám lại vết thương, phiền hai người về cho, từ giờ cho đến ngày ra tòa chỉ còn có 4 ngày nữa thôi, trong thời gian đó thì tôi bận cùng chồng xử lí việc của công ty rồi, mong hai người đừng mất thời gian mà đến làm phiền, cảm ơn!"

Mộc Dương: "Tiểu Hy à, con đưa chồng con chờ đến lúc bác sĩ đến thì xuống nói chuyện tiếp cũng được mà, đâu cần phải kề kề bên nhau mãi như thế chứ."

"Quy tắc làm dâu của Hàn gia khác Linh gia, bà nên nhận thức được điều đó và điều còn lại là tôi sẽ không bao giờ coi bà chính là mẹ mình đâu, vậy nên mong bà Mộc đây chú ý cách xưng hô."

Bà Mộc thì cứ liên hồi tha thiết kêu cô quay lại, cô vừa đi vừa dìu anh xem như chưa có chuyện gì xảy ra, xem như chưa có ai gọi cô, từng bước chân của Linh Hy cứ thế mà tiến đi đến thang máy lên lầu.