Tần Khuynh Khuynh ghét bỏ mà nhìn Ngụy Bác Vũ nhảy nhót như điên đi ra ngoài, bất đắc dĩ lắc đầu.
Xong rồi, đầu óc cháu trai cô hỏng rồi
Trong mắt Cố Thành Uyên lóe lên một tia sáng, bình tĩnh đi đến gần Tần Khuynh Khuynh, "Cậu thu dọn xong chưa? Giờ này chắc ba mẹ đều về đến nhà rồi.”
Cậu vẫn là có lợi thế.
Ba mẹ cậu cùng với ba mẹ Tần đều là thần trợ công của cậu.
Học sinh xung quanh đã không còn kinh hãi với chuyện này nữa.
Sống chung còn cùng nhau gọi ba mẹ gì gì đó đều là chuyện nhỏ.
Tần Khuynh Khuynh cầm cặp sách ước lượng, nói, “Đi thôi.”
Một tuần không gặp, vẫn rất nhớ bọ họ.
Cô quay người vẫy tay cùng Thẩm Hiểu Sở và Tiền Thác, “Tuần sau gặp!”
Thẩm Hiểu Sở còn bình tĩnh nhắc đến ngày thứ bảy và chủ nhật, “Khuynh Khuynh, đừng quên làm bài tập vật lý nhé.”
Bài tập vật lý!
Từ trước đến nay cô đều không nhớ viết.
Tần Khuynh Khuynh cười gượng hai tiếng, "Cậu yên tâm đi, lần này nhất định sẽ làm! Không còn muốn hỏi Tiền Thác nữa đâu, đúng không Tiền Thác?”
Tiền Thác đỡ đỡ mắt kính, nghiêm túc gật đầu, “Tùy gọi tùy đến.”
Cố Thành Uyên đứng bên cạnh nhìn, mặc dù biết Tần Khuynh Khuynh không có ý tứ với Tiền Thác, nhưng nhìn vẫn không thoải mái.
Một tay cầm quai đeo cặp sách của Tần Khuynh Khuynh, “Đi thôi, trong nhà còn có người chờ.”
Tần Khuynh Khuynh bị cậu kéo ra khỏi phòng học, người cẩn thận sẽ phát hiện, các học sinh lớp 4 khác còn chưa rời đi.
Chờ sau khi cặp đôi học bá rời khỏi, mọi người vui vẻ mà nhà ai nấy về, mẹ ai nấy tìm.
Ngày thường, không phải nhà họ Cố và nhà họ Tần đều sống ở đây, căn nhà có gác mái này hoàn toàn là vì chuẩn bị cho hai đứa nhỏ đi học.
Nhưng mà để chăm sóc cho bọn họ, nhà họ Cố và nhà họ Tần sẽ thay phiên nhau lại đây, một hoặc hai người lớn ở lại vài ngày.
Ban ngày thứ bảy và chủ nhật lúc không bận, mẹ Cố, cha Cố cùng với ba Tần, mẹ Tần đều sẽ đến đây.
Dù sao, dưới gác mái còn có ba cái phòng ngủ, vậy cũng đủ dùng rồi.
Bởi vì vừa từ nơi khác quay về, mọi người vừa xuống máy bay liền trực tiếp đến đây.
Bước vào cửa nhà, liền nghe ba Cố đang tràn đầy ghen tuông lẩm bẩm, “Tôi nói, họ Hứa năm đó cũng không đẹp trai thế nào, không đẹp trai bằng tôi.”
Ba Tần cũng phụ họa theo, “Mấy người kia ánh mắt đều không tốt, liền cậu ta cũng có thể được xem là giáo thảo?”
Cố Thành Uyên mí mắt giật giật, tình địch của ba Tần và ba Cố là họ Hứa?
Tình địch của cậu xuất hiện gần đây cũng là họ Hứa.
Thật là trùng hợp, đây là cái nghiệt duyên gì vậy...
Mẹ Cố hừ lạnh một tiếng, “Thôi đi, ông Hứa người ta lúc còn trẻ cực kỳ đẹp trai, lịch sự...”
Thời điểm bà đi học năm đó, ông Hứa là một nhân vật phong vân trong trường.
Cưỡi cái xe máy kí©ɧ ŧɧí©ɧ chịu không được, khí chất rầm rầm.
Kɧıêυ ҡɧí©ɧ trái tim của hàng loạt nữ sinh.
Bao gồm cô, cũng bao gồm luôn cả Lưu Mạn Ninh.
Mẹ Cố thở dài, rơi vào trong hồi ức, “Mạn Ninh, hồi đó có phải hay không ông ấy còn tặng hoa cho bà?”
Tặng hoa cho mẹ Tần?
Sắc mặt ba Tần nháy mắt tối sầm lại.
Mẹ Tần không để ý đến, lo tự mình gật đầu, “Đúng vậy, màu đỏ, nguyệt quế hay là hoa hồng thì mình cũng quên mất rồi.”
Ba Cố khóe miệng vừa nhếch, vỗ vỗ vai ba Tần, “Thông gia, nén bi thương...Đừng quá...”
Mẹ Tần đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói với mẹ Cố, “Này, Minh Tương, tôi nhớ rõ bà còn đã từng ngồi qua ghế sau đón gió xe máy ông ấy nha.”
Ba Cố: “...”
Cũng không có cảm giác gì đặc biệt, chỉ là...Thật sự muốn khóc.
Ba Tần lắc lắc đầu, “Ông Cố, nén bi thương, đừng quá để trong lòng.”
Đột nhiên cảm thấy vợ của ông chỉ là nhận đóa hoa, ông còn có thể tiếp thu.
Cố Thành Uyên và Tần Khuynh Khuynh không làm phiền họ nhớ lại những năm tháng tự do năm đó, lặng lẽ không lên tiếng mà đứng ở cửa nghe hóng hớt.
Chuyện xưa của ba mẹ, luôn có một hương vị đặc biệt.
Một cái ở trong nhà, lại thêm Cố Thành Uyên, đếu là đầy mùi dấm.
Mẹ Tần thở dài một hơi, “Đáng tiếc, cuối cùng lại để cho Tiểu Tình nhặt được tiện nghi.”
Mẹ Cố mười phần đồng ý gật đầu, đau lòng vô cùng, “Ôi, ở cùng một cái thôn với ông Hứa là ghê gớm lắm sao, liền hẹn hò đều có thể như gần quan được ban lộc!”
“Bọn họ rời khỏi Vân thị cũng đã nhiều năm, lúc con trai học ở Vân Thị mới quay về ở một đoạn thời gian.”
Lúc con trai ông Hứa thi đại học, hai vợ chồng đều có việc không ở Vân Thị, liền giao cho bạn học cũ là mẹ Tần và mẹ Cố sắp xếp cho con trai nhà ông cái khách sạn.
Cho nên, vì cái này, quay lại Vân thị còn muốn hội tụ cùng với bọn họ.
Mẹ Tần nhìn đồng hồ, thúc giục nói: “Mau thu dọn đồ đạc đi, hẹn buổi tối 8 giờ.”
Bây giờ ba Tần cùng ba Cố cũng không còn thời gian để thương xuân buồn thu, mỗi người quay về phòng suy nghĩ xem bộ đồ tây nào mặc lên sẽ nhìn thật đẹp trai, cố gắng gϊếŧ chết tình địch của họ trong vài giây.
Tần Khuynh Khuynh cùng Cố Thành Uyên im lặng bước vào, vừa định muốn ném cặp sách lên sofa, đã bị mẹ Cố cùng mẹ Tần đẩy lên cầu thang.
"Đem đồng phục thay đi, dẫn mấy đứa đi ăn cơm.”
Tần Khuynh Khuynh: “...”
Cố Thành Uyên cũng là không nói nên lời, “Bạn học cũ của mọi người tụ tập, hai đứa con đi theo làm gì?”
Sự nghiệp lớn tẩy não Tần Khuynh Khuynh của cậu còn chưa hoàn thành đâu.
Mẹ cố tát một cái trên lưng cậu, “Con thì biết cái gì, mẹ phải chứng minh cho Tiểu Tình thấy con trai của ta đẹp trai hơn so với con của bà ấy cùng ông Hứa!”
Mẹ Tần ẩn ý mà đánh giá con gái của mình liếc mắt một cái, cực ký gian xảo, “Ông Hứa cùng Tiểu Tình không có con gái, mẹ muốn đem đi khoe khoang một vòng.”
Tần Khuynh Khuynh: “...” lỡ như ngài còn chưa có con thì sao...
Bạn học cũ tụ tập...tranh đấu gay gắt...Thật không đơn giản.
Đương nhiên hai người bọn họ cũng không dám cùng mẹ cãi lại, hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ đi lên lầu.
Sau hai ngày, cuối cùng Tần Khuynh Khuynh cũng quay lại phòng của mình.
Chăn giường đã được Cố Thành Uyên thu dọn sạch sẽ.
Xếp chồng lên nhau nhìn như một miếng đậu hủ.
Cô suy nghĩ, chột dạ...
Cố Thành Uyên vừa bước vào phòng, liền nhìn thấy cái giường như bị heo ủi mấy lần.
Đầu tiên cậu sửng sốt, rồi sau đó mắt lại nhàn nhạt ý cười.
Cậu không vội vã tìm quần áo, trái tim thận trọng mà nằm xuống giường, nghe mùi hương sữa tắm của Tần Khuynh Khuynh lưu lại.
Tần Khuynh Khuynh chỉ thích duy nhất sữa tắm mùi hoa hồng.
Cậu cảm thấy, đêm nay ở căn phòng này cậu có thể ngủ một giấc thật ngon.
Chà, xem ra về sau cậu phải thường xuyên cùng Khuynh Khuynh đổi phòng ngủ.
Thời tiết hiện tại, giữa trưa nóng bức, buổi sáng và chiều đều khá lạnh, Tần Khuynh Khuynh thay một cái váy dài màu xanh lam.
Không giống Khương Yên dịu dàng, cô ấy có thêm phần đơn giản cùng tùy ý.
Cô ấy cũng mang theo một cái túi màu xanh lục, bên trong bỏ vào vài miếng băng vệ sinh.
Cố Thành Uyên cũng cởi ra áo khoác đồng phục, nhưng không vội đi thay quần áo khác.
Mở cửa ra, thấy Tần Khuynh Khuynh mặc một bộ váy màu xanh lam từ phòng cô đi ra, cậu mới đi tới ngăn tủ quần áo tìm một cái áo màu lam dài tay.
Đi đến cầu thang, nhìn thấy tay áo Tần khuynh Khuynh khá ngắn đứng ở phòng khách, cậu liền quay lại lấy một cái áo khoác cao bồi tùy ý khoác lên người mình.
Dự phòng.
Đem cho Tần Khuynh Khuynh dự phòng.
Ba Cố cùng ba Tần ăn mặc đặc biệt trang trọng, còn xem trọng hơn so với tiệc tối của công ty bất động sản của họ.
Hai người phụ nữ hài lòng gật gật đầu, không tệ, tư thế này có thể đi so sánh với vợ chồng ông Hứa.
Nhóm người vội vàng đi đến khách sạn lớn của Vân thị.
Nhìn kĩ lại, ông Hứa huyền thoại đúng là có vài phần phong thái của năm đó, nhưng chỉ là...Mập ra...
Mẹ Tần cùng mẹ Cố trong mắt hiện lên tiếc nuối, một chú đang đẹp trai như vậy, bị Tiểu Tình nuôi thành một ông chú.
"Đã lâu không gặp, Mạn Ninh, Minh Tương.”
Tiểu Tình tươi cười chào đón, ôm lấy hai cánh tay họ.