Gojo túm con mèo, mua thêm hai ly trà sữa sau đó đang chuẩn bị tản bộ về thì điện thoại lại réo.
Thật kì quái, chẳng lẽ mắng vốn vì anh đây vừa phất trừ chú linh xong liền không nói không rằng thuấn di rời đi sao?
Hắt xì!
Gojo nhìn cái cửa hàng bay mất mặt tường, bụi đất vẫn còn ẩn hiện. Chẳng lẽ là gọi vì vụ này?
Nhưng không thể nào biết thông tin nhanh đến vậy đi?
Còn chưa được đến vài phút đó.
Gojo vứt mèo và túi đựng tro cốt ở chỗ Shoko sau đó đi vào phòng họp.
Đến này hôm nay Gojo vẫn không thể hiểu được vì sao cái phòng họp lại được thiết kế như thế này.
Mấy gian phòng nhỏ dán bùa che chắn vây xung quanh, khoảng ở giữa cứ như phòng thẩm vấn thì không có gì. Việc đốt nến thay vì dùng điện cũng miễn cưỡng nói được. Nhưng sao phần sàn ở giữa lại là sàn đất trơn thế này, còn có chỗ kia bị khô nứt nữa chứ. Tối thiểu cũng nên lót đá hay trét xi măng được không?
Đây cũng là một trong những lý do nhỏ không đáng kể khiến Gojo muốn đi cải cách chú thuật giới.
"Đây là trường hợp khẩn cấp, kết giới của Tengen đại nhân lại lần nữa bị xâm nhập và lần này thứ bị trộm là Cửu Tướng Tử Vong Đồ, cả chín bức tranh đều bị trộm."
Tuy nói là tranh nhưng đó là phôi thai đi.
Hết vụ ngón tay của Sukuna rồi lại đến cái này, tại sao loại việc gì cũng ập lên đầu giáo viên đáng thương này chứ?
Rất may lúc điều tra kho hàng về dấu vết còn lại của ngón tay Sukuna lần trước thì tuy không có tàn dư chú lực từ ngón tay nhưng tối thiểu Gojo đã từng thấy qua mấy cái phôi thai kia. Lần này nhiều manh mối hơn, chắc ổn thôi.
Mấy việc này vội cũng không ra kết quả, Gojo tính tạt qua chỗ nhà xác của Shoko để chôm lại mèo và kiếm đồ đựng tro cốt chuyên nghiệp hơn. Nhưng lúc đi qua sân tập thì loại chú lực này...
Thật tương tự chú lực của Cửu Tướng Tử Vong Đồ, mỗi tội chỉ thoáng có hương vị mà thôi, tổng thể vẫn là chú lực của Yuuji. Em ấy tiếp xúc với người chôm đồ sao?
Không, chuẩn xác hơn là...
"Yuuji-kun gần đây có chuyện gì kì quái xảy ra sao?" Gojo bất thình lình xuất hiện sau lưng Yuuji, tay khoác lên vai đứa học sinh, miệng kề sát vào tai hỏi.
Nếu như là lúc mới gặp thì Yuuji sẽ bị khoảng cách này gây đỏ mặt nhưng sau vài tháng thì quen rồi, xem nhẹ cảm giác nhột nhột khi gió lùa vào lỗ tai, nhiên túc suy nghĩ về câu hỏi.
"Hình như không có gì bất thường hơn mọi ngày. Jenifer Lawrence lại thành công chiếm trang đầu tạp chí như thường lệ. À khoan, em rõ ràng nhớ hôm qua hình như mình thức dậy ăn khuya nhưng buổi sáng kiểm tra thì ngăn tủ vẫn đầy, với lại hôm qua ngủ mơ ra cái gì đó lạ lắm."
Hôm qua Yuuji đi ngủ mơ thấy mình đang có picnic trên bãi cỏ xanh với chín người khác, bởi vì là mơ mà nên tuy không hiểu sao nhưng trong mơ cậu hiểu được mấy người này thật ra là anh em với mình, mọi người còn chơi đá bóng và hát karaoke nữa.
Đến gần cuối giấc mơ thì bãi cỏ rút đi chuyển sang không gian màu mè không ổn định bởi vì mơ mà. Anh Choso nắm lấy tay Yuuji, khuôn mặt đầy quyết tâm: "Anh hiểu rồi, chúng ta là anh em! Mọi người sẽ bảo vệ em đó em út."
Nói chung giấc mơ rất kì quái và khó hiểu, Yuuji cũng khá chắc mình trước kia không có tiếc nuối vì không có anh em trong gian đình. Nhưng mặc kệ thế nào thì khi thức dậy cậu vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Gojo lúc nghe về vụ ăn đã cảm thấy nghi nghi rồi, bây giờ nghe giấc mơ tỉ mỉ chi tiết của Yuuji thì càng khẳng định.
Tin tốt: Yuuji sắp đạt được nguyện vọng có thể sử dụng chú thuật của mình rồi.
Tin xấu: làm thế nào mà Yuuji lại trở thành anh em trên mặt sinh học với đặc cấp chú vật được tạo ra từ mấy trăm năm trước?
"Yuuji, thầy có điều này cần nói..."
Yuuji nghe giải thích của thầy, cảm thấy thế giới ngày càng ảo diệu.
Hoá ra cái mơ đó là mấy người thật.
Choso ngày hôm qua chỉ là một bào thai chưa từng có trải nhiệm nhân loại hay tình thân mà ngay lập tức vào vai trò anh cả muốn bảo vệ cậu.
Tuy nói mọi người đã tồn tại vài trăm năm nhưng thực tế từ hôm qua mới bắt đầu có ý thức đi? Cảm giác mình đã mười lăm tuổi nhưng lại bị bạn nhỏ che chắn đằng sau lưng. Thật cảm động và hạnh phúc nhưng...
Yuuji bỗng nhiên cảm thấy giác ngộ bùng cháy trong tim, đây là loại khó có thể giải thích trách nhiệm. Phải mang mọi người đi trải nghiệm thế giới nhiều một chút. Dù sao trăm năm qua họ vẫn luôn bị bỏ trong góc tối u ám không người hỏi thăm.
Nhưng khoan, điều đó có nghĩa là tối qua mình đã ăn thứ đáng ngờ...
Gojo nhìn Yuuji thay đổi biểu tình nhanh chóng mặt, từ hiểu ra đến quyết tâm đến ủ rũ.
Thật là đứa học sinh đáng yêu. Cần thiết đẩy nhanh tiến độ cải cách chú thuật giới.
"Bây giờ tình trạng thế này thì chuyện gì sẽ xảy ra?" - Yuuji bình ổn tâm tình, nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết được việc nuốt đặc cấp chú vật sẽ không được xí xoá dễ đang như chưa từng có việc gì xảy ra.
"Đừng lo Yuuji, theo thủ tục bình thường thì em chỉ bị tử hình mà thôi."
"Như thế thì sao mà không lo cho được."
"Thì tình huống bình thường sẽ như thế. Nhưng cũng may thứ em ăn phải không phải là ngón tay Sukuna, cái đó thì càng khó thương lượng..."
"Ngón tay của Sukuna là cái gì vậy." Yuuji thì thầm giữa câu.
"...Xét thấy Tử Vong Cửu Tướng Đồ khá thân thiện với em và không có hứng thú đoạt thân thể. Chúng ta chỉ cần ém nhẹm chuyện này với cấp trên là được."
"Ừm."
Hai người đang chuẩn bị bàn bạc thêm thì bị giọng nữ lạnh kẽo cắt ngang.
"Hai người biết mình vẫn đang đứng ngoài sân tập nhỉ?"
Mấy đứa học sinh năm hai và năm nhất nãy giờ bị lờ đi tức tối cực kì. Chuyện quan trọng như thế mà không giấu đi kĩ hơn một chút sao.
"Các em cũng đâu phải cấp trên. Đúng rồi Yuuji, em đổi Choso ra để thầy nói chuyện một chút được không."
Sau đó đám người được nghe kể vì sao bọn họ thật sự là anh em và để cho mọi người yên tâm thì lập trói buộc luôn.
Mọi người: Wow, thật là vi diệu. Không chỉ X mà còn Y.
Gojo nghĩ mô tả của Choso, lại nghĩ đến vết khâu trên trán của Suguru: "..."
Có loại cảm giác tàn đảng của thằng đó sẽ rất phiền toái đây.
"Nói chung chúng ta chỉ không cần báo cáo với lũ quýt già đó là được."
Ngay lúc này Shoko ôm Sukuna ra ngoài, gặp Yaga cùng Nanami đang đứng trên hành lang bên sân vận động, vây xem hành vi ngu xuẩn không có chút tính bảo mật của lũ trẩu kia.
Mấy đứa nhỏ thì thôi nhưng sao Satoru chưa bị chính mình hố chết nhỉ?
A, vì thực lực quá mạnh sao.
Thôi kệ cứ thả bay tự mình đi, dù sao Itadori Yuuji là đứa trẻ tốt, và sau khi đổi với Choso thì đứa này có vẻ đáng ngờ nhưng chú thuật sư đều đáng ngờ hơn thế nhiều, cũng không phải là vấn đề gì.
Mèo Sukuna nhìn tình cảnh kia, lại có thêm ý tưởng cho tiểu thuyết rồi. Tuy cảm thấy Itadori chướng mắt nhưng phân tích theo lý tính thì Itadori hình như là mẫu người lý tưởng mà phái nữ muốn dành tặng tình thương của mẹ, bây giờ còn thêm chế độ mua một tặng chín nữa. Đây sẽ là điểm nổi bật mới trong Harem của Tsumiki. Haizzz, cuối cùng thì ai nên là nam chính nhỉ?
Hay là viết tình tiết Fushiguro Toji sống lại và trở thành nam chính? Mà thôi, ngụy tỷ đệ đã cố quá rồi, thêm ngụy cha con là sẽ thành quá cố mất.