Giải Mộng

Chương 37

Ứng Triều Hà ngoài đời thực vẫn bình thường, không bị tiểu quỷ mổ bụng.

Lâm Tùy Ý tự hỏi trong chốc lát, phản phệ và mổ bụng…

Mổ bụng.

Căn phòng và bụng.

Lâm Tùy Ý ngẩng đầu nhìn về phía Lâu Lệ: “Ứng Triều Hà nuôi tiểu quỷ, tiểu quỷ phản phệ, phản phệ lên bụng Ứng Triều Hà.”

“Lâu tiên sinh.” Lâm Tùy Ý khiêm tốn không ít, cậu ngượng ngùng hỏi: “Tôi nghĩ có đúng không?”

“Ừm.”

“Cảm ơn.”

“Chẳng lẽ là bụng Ứng Triều Hà có bệnh tật?” Lâm Tùy Ý cân nhắc cụm ‘tiểu quỷ mổ bụng’. Ngẫm nghĩ một lát, cậu bỗng nhiên dừng lại: “Đừng nói cô ấy sinh ra một tiểu quỷ.”

Lâm Tùy Ý hú hồn, vẻ mặt đầy hoang mang.

Cậu bị lời chính mình buột miệng thốt ra dọa đến mức kinh ngạc.

Sinh ra một tiểu quỷ? Quá kinh thế hãi tục.

Trong giấc mơ của Ứng Triều Hà còn có Thầy Giải Mộng khác. Nếu Ứng Triều Hà thật sự sinh hạ một tiểu quỷ mà bị bọn họ biết được, với độ nổi tiếng của Ứng Triều Hà, giới giải trí sẽ nhấc lên sóng to gió lớn.

Lâm Tùy Ý nhớ lại lúc Ứng Triều Hà tới cửa hàng 108 cầu xin Lâu Lệ giải mộng, trạng thái vô cùng tiều tụy. Nếu bị Thầy Giải Mộng khác biết được bí mật, hoặc là uy hϊếp tống tiền hoặc là thông báo công khai, vô luận như thế nào, chỉ sợ Ứng Triều Hà đều khó có thể chống chịu nổi.

“Cô ấy không sinh ra tiểu quỷ.” Lâu Lệ từ vẻ mặt Lâm Tùy Ý nhìn ra suy nghĩ của cậu.

Lâm Tùy Ý nhìn anh, trên mặt viết rõ nghi vấn.

“Bằng không cô ấy tới tìm tôi không phải để giải mộng, mà là đuổi quỷ.” Lâu Lệ giải thích.

Trọng điểm chú ý của Lâm Tùy Ý bị lệch. Lâu tiên sinh còn biết đuổi quỷ!

Ngẫm lại cũng hợp tình hợp lý. Láng giềng trên đường Kim Hoa đều mặc định cửa hàng 108 bị quỷ ám, đôi khi Lâm Tùy Ý đi ngang qua đều nghe thấy tiếng bà lão kêu r3n.

Nhưng từ khi Lâu Lệ thuê cửa hàng 108, người ở đường Kim Hoa không còn nghe được tiếng bà lão thống khổ r3n rỉ, đề tài cũng chuyển từ bà lão sang Lâu Lệ.

Cho tới hôm nay, người biết cửa hàng số 108 trên đường Kim Hoa đang kinh doanh cái gì chỉ có một mình Lâm Tùy Ý.

Lâm Tùy Ý bỗng có cảm giác thù vinh, vừa tự hào vừa hơi đắc ý. Cậu nói: “Lâu tiên sinh, có khả năng Ứng Triều Hà không biết mình sinh ra quỷ thai không? Cho nên mộng này cảnh báo cô ấy, cũng bởi vậy cô ấy tới tìm tiên sinh giải mộng.”

Lâu Lệ trầm mặc liếc cậu một cái.

Lâm Tùy Ý: “Xin lỗi…”

Này thì đắc ý vênh váo.

“Ừm.” Lâu Lệ bỗng mở miệng: “Có khả năng này.”

Lâm Tùy Ý hơi giật mình. Cậu lén xem Lâu Lệ, trên mặt Lâu Lệ không có ý phản bác, còn tán thành cậu?!

Nhưng Lâm Tùy Ý không dám đắc ý nữa, giữ im lặng nghe Lâu Lệ nói: “Chỉ có thông tin một hung thần là không đủ. Rốt cuộc cô ấy sinh quỷ thai, hoặc biết mình sinh quỷ thai hay không, cần giải thêm hung thần.”

“Đừng sợ, tôi cũng sẽ phạm lỗi.” Thanh âm Lâu Lệ nhàn nhạt. Sau khi thấy Lâm Tùy Ý sợ hãi gật đầu, mở miệng hỏi cậu: “Biết tìm hung thần như thế nào không?”

Lâm Tùy Ý nhấp môi suy nghĩ. Lâu Lê nói với cậu nhập mộng là vì tìm hung thần, không nói với cậu tìm như thế nào. Chó đen là nhờ áo sơ mi bông dùng Mồi nghiệm chứng hung thần, còn hung thần khác đang ở đâu?