Cô bị bất ngờ, không hiểu chuyện gì xảy ra. Vừa định mở mắt, sau cổ đã bị lòng bàn tay ấm áp giữ chặt, đồng thời dùng lực kéo cô sang một bên khác. Cô bị bất ngờ không kịp phòng bị, bả vai bị va vào ngực anh. Ngay sau đó, cằm cô bị bóp chặt rồi nâng lên, Trần Hoài Tự cúi đầu ép xuống.
Cánh môi truyền đến xúc cảm chân thực. Cô đơ người chớp mắt một cái, ngay sau đó cả khuôn mặt đều đỏ lên. Cô duỗi tay dùng sức đẩy anh ra: “Trần Hoài Tự, anh…”
Một bàn tay của Trần Hoài Tự đã đề phòng từ trước. Anh khóa chặt cô đến mức không thể động đậy, nhưng thanh âm vẫn bình tĩnh như trước: “Bên ngoài có rất nhiều người.”
Công khai dọa nạt.
Ngôn Trăn nghe vậy thì không dám giãy giụa nữa. Cô vừa xấu hổ lại vừa tức giận, hung hăng lườm anh một cái.
Anh cụp mắt xuống, đầu ngón tay vỗ về khuôn mặt của cô: “Theo như em nói thì từ trước đến nay, tôi là người tính toán rất chi li, cho nên…”
Ngôn Trăn bị Trần Hoài Tự đè ở trên xe hôn hơn 10 phút.
Giữa lúc đó, cô bị thiếu oxy một lần, vậy mà anh cũng chỉ cho cô thời gian mấy giây, tạm ngừng để cô trong cơn mê mang há miệng thở dốc. Ngay sau đó, anh lại cuốn lấy chiếc lưỡi và đôi môi của cô, thâm nhập rồi mạnh mẽ cắи ʍút̼, triền miên không dứt.
Hô hấp của hai người trở nên hỗn loạn, đan xen vào nhau. Thấp thoáng nghe thấy âm thanh mập mờ của tiếng môi lưỡi quấn quít và tiếng nước miếng tràn ra khỏi khóe miệng. Một bàn tay của Trần Hoài Tự đỡ ngay sau gáy Ngôn Trăn, một tay khác thì vòng qua eo của cô, đè cô dưới hạ thân không thể nhúc nhích. Từ ngoài cửa sổ xe nhìn vào chỉ có thể thấy cái lưng rộng lớn của nam nhân và đôi chân thấp thoáng quẫy đạp của Ngôn Trăn.
Trong lúc hỗn loạn thở dốc, cô mê mang mở bừng mắt, nhìn thấy hàng mi dài, cùng với nốt ruồi ở khóe mắt mê hoặc nhân tâm của anh.
Dường như có thần giao cách cảm, ngay giây tiếp theo anh cũng mở bừng mắt ra. Trong hoảng cách cực gần, ánh mắt của hai người dây dưa với nhau. Đối diện với ánh mắt của cô, đôi mắt đen thâm trầm của anh bùng lên cảm xúc mãnh liệt khó nói thành lời.
Anh càng thêm dùng sức, dường như muốn ăn tươi nuốt sống cô. Ngôn Trăn ‘ưm…ưm…’ giãy dụa, nhưng lại bị anh dùng một tay luồn xuống khuỷu chân rồi dễ dàng bế ngang cô lên. Sau đó, anh thả cô xuống ghế sau, cả người ép lên người cô.
Tư thế ép sát chặt chẽ khiến cô không thể trốn tránh, kể cả nhấc chân hay duỗi tay cũng không làm được. Cô chỉ có thể không ngừng cào loạn trên lưng anh, trong khi đó môi và lưỡi bị anh cuốn lấy cắи ʍút̼, khiến cô không nói nên lời.