Sau khi chịu đựng những yêu cầu vô lý của Chu Thu Phong cả ngày, cuối cùng tôi cũng được rời khỏi trường vào buổi tối, các bạn học mới rất nhiệt tình với tôi, các nam sinh vây quanh tôi từng người một và mời tôi đến nhà họ chơi.
Từ lớp đến cổng trường một đoạn ngắn, tôi đã thu hút được sự chú ý của các học sinh khác vì xung quanh rất nhiều nam sinh khoác vai nhau đi, chỉ vài bước chân là cả trường đều biết tôi là học sinh mới chuyển trường đến.
Từ khi đi học đến giờ, tôi đã rất trầm tính, ở trường tôi cúi đầu càng thấp để giảm cảm giác tồn tại, tôi từng bị bạo lực học đường vì ngoại hình xinh đẹp, khi chuyển đến trường mới, tôi đã cố gắng càng bình thường càng tốt.
Nhưng tất nhiên là không theo ý mong muốn, và tin tức về tôi đã lan truyền khắp nơi trong vòng một ngày, tất cả là nhờ anh kế tôi——Chu Thu Phong!
Danh tiếng của Chu Thu Phong không chỉ ở trường cấp ba số 2 mà các trường cấp ba khác trong thành phố đều đã nghe đến tên của hắn, hắn học giỏi, ngoại hình đẹp trai, gia cảnh giàu có, khó có thể không nổi tiếng được.
Về phần cô em gái đột nhiên xuất hiện khiến mọi người vô cùng tò mò, định mệnh của cô là không thể yên ổn học hết cấp ba.
Tôi mất hơn một tiếng đồng hồ để từ chối tất cả đám con trai rủ đi chơi cùng, trời cũng đã tối rồi, nên phải về nhà sớm. Đứng cách cổng trường không xa, trường cách nhà hơn 20 phút đi xe, nhìn đường phố đã vắng vẻ, tôi cất bước.
Sau giờ học, Chu Thu Phong vẫn đi theo Hà Thời từ xa, nhìn cô bị một đám nam sinh vây quanh, cười đùa trêu ghẹo, điều này khiến cậu rất không vui!
“Ting, ting…!” Một tiếng chuông lanh lảnh vang lên sau lưng làm tôi giật mình.
Thấy rằng đó là Chu Thu Phong đang đi xe đạp và đậu bên cạnh tôi, tôi vốn đã mệt mỏi với việc đối phó với hắn, nên nhìn hắn một cách khó chịu.
"Không tệ, còn chưa về đến nhà mà đã quyến rũ một đống nam sinh theo, cô lẳиɠ ɭơ cũng chẳng khác gì mẹ cô" Chu Thu Phong nhìn Hà Thời và nói một cách mỉa mai.
Là lúc nào, tôi vốn không muốn để ý đến hắn, nhưng nghe hắn nói xong, tôi không khỏi trừng một cái: "Anh có ý gì!"
Đúng là hắn không thích chúng tôi thật, tuy nhiên, không cần mỗi câu nói đều mang những người không liên quan vào, tuy quan hệ giữa tôi và mẹ không sâu, nhưng tôi không thích hắn nói lung tung như vậy.
Nhìn thấy Hà Thời trừng mắt tức giận, Chu Thu Phong dùng một tay nắm lấy cằm cô, dùng sức giữ chặt cô lại, thì thầm vào tai: "Đừng tưởng chỉ vì xinh đẹp mà có thể dụ dỗ người ta khắp nơi. Cô thật vô liêm sỉ, nhà cô thật không biết xấu hổ”.
Cằm giống như bị hắn bóp nát, khi tức giận, lông mày hắn nhíu lại, hai tay tôi nắm lấy bàn tay to lớn của hắn, dùng toàn lực giãy giụa.
Nhìn thấy những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp, Chu Thu Phong vốn kiên quyết tàn nhẫn không khỏi buông tay ra, khi Hà Thời được thả ra, cô lùi lại một bước, tránh xa hắn.
"Tốt hơn là cô nên yên phận đi, nếu không sẽ hối hận!" Chu Thu Phong quay đầu lại, bỏ lại câu nói này và phóng xe đi mất.
Trên đường trở về, Chu Thu Phong càng nghĩ càng cảm thấy vừa rồi mình đã đi quá xa, giống như hắn, Hà Thời là gánh nặng tái hôn của cha mẹ, nếu hắn cảm thấy khó chịu, hẳn cô cũng rất khó chịu.
Nhưng hắn không thể ngừng hận cô, bởi vì cô là con của người phụ nữ đó!
Khi về đến nhà thì trời đã tối, tôi dùng chìa khóa mở cửa đi vào, vừa bước vào cửa đã thấy Chu Thu Phong từ trên lầu đi xuống với nửa thân trên tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ và đang lau tóc.
--------------