Đáy mắt Hứa Nham Bạch hiện lên một vẻ nghi hoặc: “Nơi này chỉ có một mình em thôi à?” Nhìn áo khoác của cậu, hẳn là đang làm thêm ở đây.
"Vâng.” Tiền Nhất Hành có chút xấu hổ, dù sao đυ.ng mặt với giáo sư trường mình ở trong nhà vệ sinh của quán bar, hơn nữa còn bắt gặp đúng lúc đang trong thời kỳ nhạy cảm của mình, hai gò má vốn đã phiếm hồng hình như càng đỏ hơn.
Nghe được câu trả lời của cậu, Hứa Nham Vô nén nghi hoặc trong lòng, lại biến thành giáo sư chững chạc nhã nhặn: “Là thời kỳ cảm sao? Không dán dán miếng dán ngăn chặn đặc biệt à?”
Giọng điệu mang theo sự quan tâm của bậc trưởng bối, nhưng chỉ có Hứa Nham Bạch biết, hiện tại nội tâm anh khát vọng nhất chính là đè Alpha trước mắt tản ra mùi thơm quyến rũ này xuống, lột sạch quần áo của cậu, đút côn ŧᏂịŧ vào huyệt thịt của cậu, xé rách miếng dán ngăn cách sau gáy cậu, truyền pheromone của mình vào, để cho trên người cậu tản ra hương vị của mình.
Tiền Nhất Hành gật gật đầu, "Hình như là, em không ngờ thời kỳ mẫn cảm của em lại bị rối loạn nên không mang theo miếng dán ngăn chặn đặc biệt bên người.”
Hứa Nham Bạch đưa một tay ra sau lưng, dùng sức siết chặt, dùng đau đớn để bảo trì lý trí cùng kiên nhẫn thanh tỉnh của mình, tuy anh không rõ vì sao anh lại mê mẩn mùi pheromone của Tiền Nhất Hành cùng là Alpha, nhưng hiện tại, lúc này rõ ràng không phải là lúc để suy nghĩ.
"Để thấy đưa em về, tình huống hiện tại của em không thích hợp tiếp tục ở lại nơi này đâu.” Hứa Nham bạch nói.
Tiền Nhất Hành suy nghĩ tình huống hiện tại của mình thật sự là không thể quay lại nơi làm việc, nên là đồng ý đề nghị của Hứa Nham Bạch, "Cảm ơn giáo sư Hứa, làm phiền thầy quá.”
Cậu nhắn tin cho quản lý, nói mình cảm thấy không được khỏe, muốn xin nghỉ phép trở về nghỉ ngơi, quản lý cũng không làm khó cậu, sẵn sàng phê duyệt nghỉ phép, có một nửa nguyên nhân là đêm nay Tiền Nhất Hành chịu thoải mái uống ly rượu kia của vị khách khó tính nên tiết kiệm cho quản lý không ít chuyện.
Tiền Nhất Hành lên xe Hứa Nham Bạch, ngồi ở ghế lái phụ, lúc đi ngang qua hiệu thuốc, cậu bảo Hứa Nham Bạch dừng lại một chút, cậu muốn đi mua một miếng dán ngăn chặn đặc biệt, mấy miếng còn lại trong ký túc xá đã dùng hết rồi.
Hứa Nham Bạch không để cho cậu nhúc nhích, tự mình xuống xe đi mua, sau khi xách túi trở về, Tiền Nhất Hành muốn chuyển tiền cho anh, nhưng anh không cần, nhưng Tiền Nhất Hành vẫn trực tiếp chuyển tiền vào wechat của anh.
…
Sau khi nói lời cảm ơn lần nữa, Tiền Nhất Hành liền chuẩn bị xuống xe, lại đột nhiên bị Hứa Nham Bạch gọi lại, giọng điệu có chút bất đắc dĩ: “Em cứ như vậy mà quay về à?”
Tiền Nhất Hành hơi bối rối, ánh mắt trong veo của cậu còn mang theo hơi nước, "Vâng, sao thế ạ?”
Hứa Nham bật cười, "Em không thay miếng dán ngăn chặn đặc biệt, thì ra miếng dán ngăn chặn căn bản không thể ức chế sự lan tràn của pheromone, cho dù bây giờ đã là sáng sớm, nhưng nhỡ đâu dọc đường gặp phải Omega hay là Alpha thì sao đây?”
Lúc này Tiền Nhất Hành mới phản ứng lại, trên mặt chậm rãi hiện ra vẻ mặt luống cuống và xấu hổ, "Xin lỗi, do em không suy nghĩ kỹ, vậy em…”
"Em cứ thay ở trong xe thầy đi, dù sao thầy cũng ngửi suốt quãng đường từ chỗ làm của em đến đây nên gần như sắp miễn dịch rồi. ”
Giọng điệu của Hứa Nham Bạch có vẻ rất thoải mái, nhưng tiền Nhất Hành xem ra là vị giáo sư vốn có danh hiệu quý ông này đang nhường nhịn cậu một bậc, cậu rất cảm kích và không khỏi dành thêm chút tôn kính cho vị giáo sư Hứa Nham Bạch này.
"Vâng, cảm ơn thầy ạ. ”
Hứa Nham Bạch nhìn ánh mắt trong veo của cậu lộ ra vẻ cảm kích, tay đặt ở bên kia siết chặt, hơi thở cũng lập tức gấp gáp lên, không dấu vết rũ mí mắt xuống, che dấu đi khát vọng tìиɧ ɖu͙© đang dâng trào từ dưới đáy mắt của mình..