Ranh Giới Âm Dương

Chương 20

" Vậy không li hôn nữa nhé? “ Bắc Băng Phàm lợi dụng cơ hội ngỏ ý . Lúc này Lý Tiểu Lộ rất mềm lòng, rất dễ dụ ngọt cô.

Cô ngoan ngoãn gật đầu, cô sợ lắm, sợ hồn ma đó lại xuất hiện trước mặt mình.

Anh mỉm cười tuy không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng nó giúp ích anh trong việc giữ cô bên cạnh mình.



Sau hôm đó anh cũng chưa mở lời hỏi cô có chuyện gì, cô chỉ nói rằng cô ả đã được giải quyết. Cả hai cũng yên tâm về biệt thự sống như mọi hôm, chỉ có cô, sợ anh xảy ra chuyện, đi làm hay bất cứ đâu anh luôn nhận được tin nhắn hoặc cuộc gọi cô hỏi han. Anh cũng không dám hỏi, vì anh biết có hỏi cô cũng không nói, đó là điều làm anh tò mò, cuối cùng đêm đó ở bờ sông có thấy con ma nào sao?

Một con ma xấu xí???

Lý Tử Trạch cũng hồi phục tốt hơn, anh cũng đến Lý thị làm việc bình thường trở lại… Anh không biết rằng, đằng sau có người theo anh.

Đó là Lập Như Ý. Sau hôm đó, Lập Như Ý cũng đi theo Lý Tử Trạch, cứ bám đuôi như mèo nhỏ, Lý Tiểu Lộ hỏi lí do thì cô không nói.

Còn Đường Nguyên Bát kia sau khi bị Lập Như Ý làm cho một trận cũng không xuất hiện nữa, cả người đàn ông có dung mạo giống anh, cô cầu tốt nhất đừng xuất hiện, vì cô sợ. Sợ mình tin rằng đó là Bắc Băng Phàm.



1 tuần sau.

Hôm nay là sinh nhật của cô, cô cũng không nói gì cho anh biết. Chỉ muốn ăn cùng anh bữa cơm, nhưng cô chậm hơn một bước, lúc ở trường anh đã báo tin anh đi công tác gấp, có công việc đột xuất ở nước ngoài.

Công việc của anh làm cô cũng không tìm hiểu rõ, anh nói bận là bận đi. Vả lại, cô đón sinh nhật một mình cũng quen rồi.

Tan học, cô quyết định đi dạo phố một mình. 20 năm nay lúc nào cũng thế, cô cũng không thấy khác gì mấy.

Ghé ngang một tiệm bánh kem, cô đứng nhìn một hồi lâu.

“ Em chưa về nhà à?” Bạch Tôn Vỹ đâu ra xuất hiện, ngỏ lời hỏi cô.

Cô đưa mắt nhìn người đàn ông mình né như né tà kia, nếu nói ma nguy hiểm, cô thấy…anh còn đáng sợ hơn.

Cứ năm lần bảy lượt như bám theo sau cô, ở trường làm cô nhiều lần phải né tránh, đi học cứ tưởng đi ăn cướp không bằng.

“ Tôi không thích về nhà, thầy quản được tôi sao?” Lý Tiểu Lộ nhìn Bạch Tôn Vỹ đáp.

“ Dĩ nhiên, tôi quản được chứ. Em là học sinh của tôi mà. “ Bạch Tôn Vỹ tiến lại gần cô.

“ Hôm nay là sinh nhật em sao? “ Bạch Tôn Vỹ hỏi.

“ Phải thì sao, không phải thì sao?” Cô vẫn mạnh miệng.

Anh chỉ cười, sau đó đi vào trong, loay hoay trong đó chút rồi bước ra, cô định rời đi, thì bị anh gọi lại.

“ Phải cũng được, không phải cũng được, nếu là sinh nhật em, chúc em sinh nhật vui vẻ. “ Bạch Tôn Vỹ đưa hộp bánh kem trên tay mình cho cô, bánh kem cũng không quá lớn nhưng hi vọng cô thích là được.

Nói xong, anh cũng quay lưng đi, mặc kệ cô nhận bánh hay là đem vứt bỏ.

Nhìn hộp bánh trên tay, cô nhìn một hồi lâu, cũng không biết nên nhận hay vứt đi, cuối cùng ngẫm nghĩ bỏ cũng lãng phí, thôi đành cầm về nhà. Coi như không tốn tiền mua đi, dù sao dạo gần đây cô cũng đang hết tiền.



Bình thường có anh đưa về, nên cô theo thói quen không mang nhiều tiền theo để bắt taxi về nhà, cuối cùng lại phải đi bộ về.

Về đến nhà cũng đã trễ, mệt mỏi vào nhà, cả căn nhà tối đen như mực, cô cảm thấy hôm nay không phải ngày may mắn gì.

Bật đèn lên, cô tiến lên phòng, tắm rửa thay đồ, sau đó cô xuống bếp, mở bánh kem trên bàn ra. Bánh kem của Bạch Tôn Vỹ mua cho, không biết ăn có đau bụng không?

Cô thắp nến, tìm bật lửa đốt nến lên. Nhìn nến đang cháy, cô mỉm cười, tự hát tự chúc sinh nhật mình.

“ Sinh nhật vui vẻ, Lý Tiểu Lộ. “ Cô cười, nước mắt lại rơi xuống, đưa tay lau nước mắt, cô thổi nến rồi cắt bánh ăn.

“ Con dâu. “

“ Chuyện gì thế này? “

Một giọng nói vang lên, cô giật mình ngẩn đầu lên nhìn. Trước mặt cô…

Là ba mẹ chồng!!!

“ Ba…mẹ…” Cô giật mình, đứng dậy không cẩn thận đá vào bàn, cuối cùng làm bánh kem trên bàn rơi xuống sàn.

“ Con…con xin lỗi…”

“ Con dâu. “ Bắc  phu nhân đi đến chỗ cô, ánh mắt đầy nghiêm nghị.

“ Ba mẹ…tại con không biết ba mẹ về nên…” Cô lấp bấp, ánh mắt nhìn mớ bánh rơi xuống sàn kia, mới về làm dâu chưa bao lâu, cô…cô lại chọc giận người khác rồi/

“ Hôm nay là sinh nhật con sao?”Bắc lão gia đi vào, nhìn cô hỏi.

Lý Tiểu Lộ đành gật đầu thừa nhận, trước mặt tiền bối, cô không dám nói dối họ.

“ Con…con chỉ là muốn ăn bánh thôi…con xin lỗi làm sàn bẩn ạ “ Lý Tiểu Lộ đan chặt hai tay, bây giờ cô rất rối, chẳng biết đối diện với bọn họ sao cả.

Từ trước đến nay…cô không tiếp xúc nhiều với ba mẹ mình, bây giờ đến ba mẹ chồng cô cũng chịu thua.

“ Con…con dọn ngay “

“ Để đó.” Bắc phu nhân lên tiếng.

Lý Tiểu Lộ lập tức dừng tay, hình như…cô chọc giận cả hai rồi?!!