Tay Ôm Vợ Tay Ôm Con

Chương 1: Ngất Xỉu

Đại sảnh của Hứa thị hôm nay náo nhiệt hơn mọi người, tập đoàn của nhà họ Hứa hôm nay chính thức chào đón vị chủ tịch mới. Người đứng đầu chính là Hứa Chính Phong, cái tên nhiều người biết đến trước khi anh được nhận chức chủ tịch này.

Toàn bộ nhân viên của tập đoàn hôm nay đặc biệt ra chào đón anh, mọi  người xếp hàng dài đợi nhân vật quyền lực xuất hiện. Phải cư xử sao cho chừng mực, phong thái làm sao cho tốt trước mặt cấp trên. Trước khi được kế thừa tài sản của nhà họ Hứa thì Hứa Chính Phong đã có tiếng tăm trong giới làm ăn. Bốn năm đại học đã tài giỏi, sau khi tốt nghiệp còn xuất sắc hơn. Bây giờ đã được làm chủ tịch lớn của một tập đoàn nổi tiếng nhất nhìn khi chỉ mới 35 tuổi, quá là giỏi khiến người ta ngưỡng mộ.

Không hiểu sao dòng đời đưa đẩy, phòng kế toán hôm nay được xếp hàng đầu để chào mừng Hứa Chính Phong. Xui cho cô nhân viên nhỏ bé Lý Tiểu San, hôm nay cô lại đau bụng, đau sắp chết rồi nhưng vẫn cố gượng đứng thẳng người đợi chủ tịch thân ái của chúng ta đến.

“ Tiểu San, cô ổn chứ? Mặt cô trắng bệch luôn rồi “.

Trình Nhu Nhi đứng bên cạnh lên tiếng hỏi, đây là đồng nghiệp của cô, người duy nhất thân thiết với cô ở nơi này.

“ Tôi ổn, tôi không sao đâu “ Cô cố nói.

Chiếc xe sang trọng bất ngờ dừng trước cổng Hứa thị, Lý Tiểu San và Trình Nhu Nhi biết sếp đã đến liền  im lặng và nghiêm túc hơn, cả hai hít thật sâu đợi Hứa Chính Phong xuất hiện.

Anh bước ra khỏi xe, đưa tay tháo kính râm xuống. Chỉnh lại áo vest cho chỉnh tề rồi đi vào trong rất điềm đạm, còn rất chi là thần thái nha.

Hứa Chính Phong đi vào mọi người liền cúi đầu chào anh, ánh mắt anh vẫn nhìn thẳng. Lý Tiểu San cố cắn môi mình để tỉnh táo, chỉ cần anh bước qua cô thôi là xong nhiệm vụ rồi.

Nhưng cái bụng của cô không cho phép, nó đau dữ hội hơn, cô không chịu được nữa đưa tay ôm bụng, trước mắt cũng không thấy rõ gì nữa. Hứa Chính Phong đi đến gần chỗ cô thì Lý Tiểu San đứng không vững liền ngã nhào ra, cũng may anh phản ứng nhanh nhanh tay chụp lấy cô.

“ Tiểu San!!!”.

Trình Nhu Nhi liền thốt lên, thôi toang thật rồi, Lý Tiểu San lại ngất đi trước mặt Hứa Chính Phong.

Mọi người liền nháo nhào cả lên, Hứa Chính Phong một tay giữ lấy cô, một tay kiểm tra xem cô bị gì.

“ Đ…đau quá “.

Cô lẩm bẩm, mắt nhắm mắt mở nhìn Hứa Chính Phong. Đời tôi đi tong rồi, sao lại ngã xuống ngay chủ tịch thế này không biết?

Hứa Chính Phong trông có vẻ  sốt ruột, thư kí Đồng sau lưng anh liền chạy đến.

“ Chủ tịch…cô ấy…”.

Hứa Chính Phong bất ngờ bế cô lên, quay lưng lại nhìn tất cả:” Mau quay xe lại, mau đến bệnh viện “.

Thư kí Đồng nghe mệnh lệnh liền làm theo, xe bên ngoài vẫn chưa rời đi, nhanh chóng quay đầu xe lại, Hứa Chính Phong gấp gáp chạy ra  xe, cả hai vào trong, xe cũng lăn bánh rời đi.

Tất cả nhân viên nhanh chóng chạy ra ngoài nhìn anh và cô rời đi, mọi người  đều ồ lên, không biết chuyện gì đang xảy ra trước mắt thế này. Ngày đầu nhận chức chủ tịch này Hứa Chính Phong đã để ý đến Lý Tiểu San rồi sao?

Cô gái này cũng đúng là biết chỗ ngã, lại ngã vào lòng chủ tịch.

“ Cao thủ không bằng tranh thủ “.

Trưởng phòng Vương lên tiếng, mọi người cũng gật gật đầu đồng tình. Riêng Trình Nhu Nhi thì không có tâm hơi đâu nghĩ đến chuyện đó, cô vội chạy ra ngoài bắt taxi.

“ Trưởng phòng, tôi xin phép về sớm “.

Nói xong Trình Nhu Nhi lao vào xe như cơn gió, rời đi trong chớp mắt. Bạn tốt của cô đang gặp chuyện, cô không thể ngồi yên một chỗ được.



Trình Nhu Nhi đến bệnh viện gần nhất, đúng như cô đoán Hứa Chính Phong cũng vừa mới đến đây. Nhìn thấy thư kí Đồng ở đại sảnh bệnh viện, cô nhanh chân chạy đến:” Anh thư kí…bạn tôi…bạn tôi…”.

“ Cô ấy được đẩy đến phòng cấp cứu ở tầng năm rồi “.

Trình Nhu Nhi nghe vậy liền buông thư kí Đồng ra, chạy đến thang máy tức tốc đến tầng năm. Không thấy Hứa Chính Phong ở đây, lẽ nào vị chủ tịch đáng sợ đó đang đợi ở phòng cấp cứu?

Lên được tầng năm, Trình Nhu Nhi cũng may hỏi được y tá phòng cấp cứu ở đâu mà chạy đến. Nhìn thấy Hứa Chính Phong ngồi ở ghế mắt hướng nhìn cánh cửa đang đóng kia, Trình Nhu Nhi khựng lại, khoan đã…vẻ mặt của chủ tịch này lúc này sao lại lo lắng đến như vậy?

Là đang quan tâm đến Lý Tiểu San bên trong sao?

“ Chủ…chủ tịch “.

Trình Nhu Nhi chạy đến, nhìn anh. Cô có chút hơi run, mới ngày đầu đã song gió thế này, không biết số phận của Lý Tiểu San và cô sẽ ra sao cho những ngày sắp tới đây?

Hứa Chính Phong nhìn Trình Nhu Nhi, hình như là cô gái đứng cạnh Lý Tiểu San lúc nãy.

“ Tôi là đồng nghiệp của Lý Tiểu  San, tên là Trình Nhu Nhi thuộc phòng kế toán “.

“ Ồ, chào cô “.

Anh đáp lại, sau đó ngồi qua ghế bên kia để nhường chỗ cho Trình Nhu Nhi.

Trình Nhu Nhi hiểu ý ngồi xuống, vừa lo vừa sợ bên cạnh anh. Ngồi gần chủ tịch thế này cứ như cô đang ở cạnh đống lửa vậy.

“ Cô ấy đêm qua uống rượu sao?”.

Hứa Chính Phong hỏi.

“ H…hả? À vâng, đúng rồi “ Trình Nhu Nhi đáp, đêm qua là chủ nhật, Lý Tiểu San lại là người nghiện rượu, cuối cùng kéo cô đến bar uống cho thỏa nào ngờ lại không cản được đam mê của Lý Tiểu San, uống nhiều đến mức sáng hôm nay suýt chút nữa là trễ giờ làm rồi.

Hứa Chính Phong đưa tay lên trán, trước lúc cô hôn mê anh đã đoán ra rồi. Ngồi trên xe đưa cô đến bệnh viện trên người Lý Tiểu San vẫn còn mùi rượu nồng nặc. Cô gái này…sao cứ tự ngược đãi bản thân mình thế?