Bạn Trai Cũ Ham Muốn Chiếm Hữu Tôi

Chương 6: Đút ngón tay vào tiểu huyệt cô (H)

Chương 6: Đút ngón tay vào tiểu huyệt cô (H)

Tiêu rồi.

Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu Phó Tiết Nguyệt.

Tần Xá hiện tại không tức giận.

Anh đang mỉm cười.

Nhưng lại rất dọa người.

Phó Tiết Nguyệt hiểu rất rõ Tần Xá, lúc anh như thế này thì so với lúc tức giận còn đáng sợ hơn.

Cô có muốn chạy cũng chạy không được.

Địa điểm là cô chọn, tất nhiên cô biết phòng bao này không có camera, cách âm lại tốt, nơi này có tính riêng tư rất tốt, trong tình huống bình thường nếu không được gọi đến thì người phục vụ sẽ không xuất hiện. Vì vậy, nói tóm lại, cho dù hai người có ở trong này làʍ t̠ìиɦ cũng không cần lo lắng sẽ có người phát hiện.

Rất rõ ràng, mọi sắp xếp hôm nay của Phó Tiết Nguyệt giống như tự bê đá đập vào chân mình.

….

Thể lực nam nữ chênh lệch quá lớn, Phó Tiết Nguyệt bị Tần Xá kiềm chế hai tay, đè xuống ghế dài.

Anh đè lên người cô, dùng đầu gối đem hai chân cô tách ra.

Chậm rãi ma sát.

Một lần rồi lại một lần…

Cho đến khi có vết ướt trên quần.

Phó Tiết Nguyệt xấu hổ quay đầu sang một bên, không dám liếc nhìn anh, cảm giác được Tần Xá đang xâm chiếm mình từng chút một.

Mẹ nó!!

Chắc chắn là vì đã lâu không có đàn ông, mới bị anh xoa nhẹ vài ba cái mà cô đã ướt đến vậy?

Phó Tiết Nguyệt không còn cách nào khác, đành nắm lấy vạt áo Tần Xá. Một bên lý trí một bên du͙© vọиɠ đang điên cuồng giằng co. Cô muốn đẩy anh ra, nhưng không thể phủ nhận loại cảm giác hiện tại rất thoải mái.

Quần áo mùa hè rất mỏng.

Điều này làm bàn tay Tần Xá dễ dàng xâm nhập vào, cho dù là qυầи ɭóŧ, tiểu huyệt hay bất cứ nơi nào anh muốn đi vào.

Bàn tay một đường hướng lên trên.

Tần Xá không chần chừ đi vào trong quần cô.

Một trận lạnh lẽo, ngón tay anh xuyên vào qυầи ɭóŧ Phó Tiết Nguyệt, vượt qua mọi chướng ngại vật, chạm tới âʍ ɦộ đầy đặn.

Tần Xá vỗ vỗ lên âʍ ɦộ cô, thanh âm trầm thấp mà lại dễ nghe: “Thả lỏng chút.”

“Tần Xá, anh cảm thấy chúng ta như thế này có ổn không? Lâu ngày gặp lại không phải nên ngồi xuống trò chuyện một chút, sau đó ôn lại chuyện xưa?” Nhiều năm trôi qua lại lần nữa gặp lại bạn trai cũ, hai người cứ thế lao vào nhau thì không hợp lý cho lắm.

“Trong lòng cô thật sự muốn vậy? Ngồi xuống nói chuyện một cách nghiêm túc?”

Phó Tiết Nguyệt thấy anh khó có khi tỉnh táo trả lời cô, nên vội vàng đáp lại anh: “Đúng, đúng, đúng.”

“Phó Tiết Nguyệt…” Tần Xá cười khẽ một tiếng, “Cô cảm thấy tôi vẫn còn tin cô à? Ngoài việc chạy trốn thì cô còn làm được gì?”

Bàn tay dùng chút sức lực, ngón tay Tần Xá không hề báo trước ấn mạnh lên âʍ ѵậŧ cô.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ Phó Tiết Nguyệt hưng phấn đến co người, hạ thân nhanh chóng trào ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ.

Ngón tay lại tiếp tục chọc vào, chạm trúng điểm G của cô.

Làm cô sướиɠ tới mức muốn hét lên.

“Phó Tiết Nguyệt, cô biết không?” Tần Xá từ trong khe thịt lấy ra một sợi chất lỏng nhớp nháp, sau đó đút vào miệng cô, “Cái miệng nhỏ bên dưới còn thành thật hơn cô nhiều.”

“Ưm….” Phó Tiết Nguyệt giãy giụa, lè lưỡi ra kháng cự, “Ưm…. đừng, dơ.”

Anh bỗng dưng cười lớn: “Nước của mình mà còn ngại sơ? Nếu cô không ăn thì lần sau sẽ trực tiếp cho cô ăn đồ của tôi.”

Nước mắt từ khóe mắt Phó Tiết Nguyệt chảy xuống, không biết là vì sướиɠ hay vì uất ức, cô mím môi nói: “Tần Xá, anh thay đổi rồi!”

Động tác Tần Xá đột nhiên dừng lại, giọng nói có chút cứng ngắc: “Tôi thay đổi như thế nào.”

“Trước đây anh chưa bao giờ đối xử với em như vậy. Anh sẽ không bắt em ăn những thứ này, cũng sẽ không cưỡng ép em khẩu giao cho anh, càng không nói những lời như vậy ở trên giường!”

“À.” Dây thần kinh căng thẳng của Tần Xá được thả lỏng, anh cười khẩy, “Cô cũng biết đó là trước đây à. Cô căn bản không quan tâm đến tôi, còn trông đợi tôi sẽ giống như trước kia, đi theo cô và nghe theo lời cô nói?”

Tay anh dùng thêm sức, ấn mạnh lên âʍ ѵậŧ cô, cọ xát qua lại, thỉnh thoảng chọc nhẹ vào lỗ huyệt, không trực tiếp giống như trước đó, anh cứ thế làm nửa vời muốn trêu chọc cơ thể cô.

Có trời mới biết anh muốn đè Phó Tiết Nguyệt xuống, dùng dươиɠ ѵậŧ của mình thay thế ngón tay, đem nó hung hăng xỏ xuyên qua cô, nhưng trong lòng vẫn hơi sợ hãi, sợ mình sẽ dọa cô bỏ chạy mất.

“A…. ưm…” Nước càng lúc càng chảy nhiều hơn.

Ánh mắt Tần Xá có chút thâm trầm, anh đột nhiên cắm ngón tay vào trong khe hở…