Chị dâu cả và chị dâu thứ ba đối xử với cô cũng rất nhiệt tình, họ xem cô như em gái ruột, chỉ có chị dâu thứ hai thì trong lòng có suy nghĩ khác, lúc nào cũng mặt sưng mày xỉa lên với cô, nhìn cô không vừa mắt.
"Em vào bếp để phụ đây."
Giang Mật nói những lời này xong cũng đi vào phòng bếp.
Giang Xuân Sinh nói với Tiêu Lệ: "Con bé này lập gia đình rồi cũng hiểu chuyện hơn."
Cho đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng mảnh khảnh của cô, Tiêu Lệ nghiêm mặt nói: "Cô ấy tốt lắm."
Tất nhiên rồi!
Còn không nhìn xem là con gái nhà ai.
Giang Xuân Sinh cười ha ha, trong lòng ông cũng đồng ý với những lời này.
*
Giang Điềm trơ mắt nhìn mẹ Lâm cùng Lâm Quế Phương đi theo mẹ Giang vào nhà, trong lòng cô ta càng hận Giang Mật, cái con tiện nhân này vẫn luôn cướp lấy đồ của cô ta!
Sắc mặt của Hồ Thúy Hồng cũng không quá tốt, bà ta kéo Giang Điềm đến một góc hỏi: "Lai lịch của hai người kia như thế nào vậy?"
"Hai người bọn họ là người nhà của bí thư Lâm, hôm nay đến nhà họ Triệu là để xem mắt." Giang Điềm đè nén sự căm hờn trong lòng, cô ta oán giận nói: "Mẹ chồng con muốn gả Triệu Đông mai vào nhà họ Lâm, nên đã dặn dò con phải tiếp đãi tốt với mẹ con họ."
Chuyện này vừa thấy đã biết hôn nhân thất bại rồi.
"Mẹ, con mà không làm tốt việc đã giao chắc chắn mẹ chồng sẽ rất giận con! Mẹ nói xem nếu như vậy Triệu Đông Hải có phải sẽ ly hôn với con, sau đó lấy Giang Mật không?" Trong lòng Giang Điềm rối ren, những ân oán đều đổ lên đầu của Giang Mật: "Cái con tiện nhân này chính là khắc tinh của con mà, chỉ biết khiến con khó chịu!"
Hồ Thúy Hồng giật mình, cả nhà Giang Xuân Sinh nếu nịnh bợ nhà họ Lâm, vậy chẳng phải sau này sẽ nhận được nhiều lợi ích sao?
Trong lòng bà ta cũng khó chịu, ngay từ lúc ban đầu nhà họ Triệu cũng chọn Giang Mật.
Sao chuyện gì tốt thì cái nhà lớn họ Giang này cũng đều đoạt hết vậy?
"Con cứ theo dõi Triệu Đông Hải, nếu Giang Mật dám quyến rũ chồng con, thì mẹ sẽ làm cho nó không còn mặt mũi để sống nữa." Hồ Thúy Hồng nghiêm mặt, liếc nhìn một loạt phòng ở của anh trai cả nhà họ Giang: "Giang Xuân Sinh cũng đừng mong có thể làm chức thôn trưởng này!"
Giang Điềm lúc này mới dễ chịu hơn một chút.
Hồ Thúy Hồng nhắc nhở cô ta: "Bụng của con cũng phải biết cố gắng sớm mà có con, sinh được đứa con trai cho nhà họ Triệu thì cuộc sống đã sẽ tốt hơn rồi."
Giang Điềm lướt mắt nhìn bụng của mình, hai má cũng đỏ bừng: "Chuyện này làm sao con có thể quyết định được?"
Hồ Thúy Hồng thần bí nói: "Đừng lo, mẹ sẽ đi bốc thuốc cho con uống."
Hai mẹ con nói chuyện xong, cũng từ trong góc đi ra.
Hồ Thúy Hồng tiếp đón các hàng xóm: "Mọi người mau vào nhà dùng trà đi."
Mấy người hàng xóm xem náo nhiệt trước đó cũng đã có không ít người lên tiếng bênh vực cho Giang Mật, như vậy cũng đã đắc tội với nhà họ Triệu, vậy thì làm sao có thể ở chỗ của con trai thứ hai nhà họ Giang ăn cơm?
Huống chi bọn họ cũng đã thấy Giang Mật đến phòng bếp!