Nàng còn mặc y phục mà đã làm cho cả người hắn căng thẳng, hiện tại nàng mặc một thân sa mỏng, tất cả bộ phận tuyệt vời trên người đều nửa che nửa lộ, càng giống Cửu Vĩ Yêu Hồ từ trên trời giáng xuống. Cái đuôi bồng bềnh kia nhẹ nhàng ở trên đỉnh trái tim hắn trêu chọc, khiến cho huyết mạch của hắn căng ra, cả người cũng bắt đầu hừng hực nóng lên, hận không thể lập tức ăn sạch sẽ nàng ngay tại chỗ!
Hắn cũng thật sự làm như vậy.
Nhưng mà, ngay ở thời điểm tiến vào liền gặp phải thứ ngăn cản hắn.
Nàng rất mỏng manh và mềm mại, cũng như những cánh hoa trong tiểu huyệt của nàng.
Hắn muốn mạnh mẽ càn quấy, nhưng căn bản không thể thực hiện được.
Hơn nữa, chỉ cần hắn thoáng muốn dùng chút sức lực, tiểu mỹ nhân trong ngực liền đạp chân, y y nha nha khóc lên.
Bên tai nghe được tiếng nức nở ủy khuất khó chịu như thế, hắn dù là Đại tướng quân ở chiến trường thân qua trăm trận, cũng không khỏi mềm lòng.
Hắn lập tức vươn cánh tay dài, ôm lấy tiểu mỹ nhân vào trong l*иg ngực. Đôi môi nóng bỏng dày nặng dán lên môi Lệ Nương, nhẹ nhàng gặm hôn.
Lệ Nương vốn đau đến nước mắt rơi không ngừng, nam nhân không ngừng muốn đột phá vào bên trong, côn ŧᏂịŧ to lớn kia đâm vào làm nàng choáng váng hoa mắt, trước mắt biến thành màu đen, nàng đã cho rằng mình đêm nay phải chết ở chỗ này.
Nhưng mà mơ mơ hồ hồ, nàng nhận ra thân thể mình bỗng nhẹ bẫng đi, đúng là bị hắn ôm trọn lấy?
Hơn nữa, hắn còn hôn nàng?
Mặc dù nói, Tiêu Lãng rõ ràng không am hiểu hôn môi. Hắn nói là đang hôn, kỳ thật nói là gặm cắn còn đúng hơn một chút. Thậm chí lực đạo của hắn cũng có chút nặng, Lệ Nương nhiều lần đều đau đến mức co rút.
Bất quá, bị hắn gặm hôn như vậy, lực chú ý của nàng liền dần dần chuyển dời đến việc hôn môi. Chỗ hai người dây dưa phía dưới chậm rãi thả lỏng, cũng khiến Tiêu Lãng không còn khó chịu nữa.
Tiêu Lãng là người thế nào?
Trên chiến trường chỉ huy tài giỏi, là Đại tướng quân am hiểu bài binh bố trận nhất. Vừa rồi bức bách bất đắc dĩ, hắn mới có thể nghĩ biện pháp dời đi lực chú ý của Lệ Nương. Hiện tại vừa thấy phương pháp này có hiệu quả, trong lòng hắn mừng rỡ, lập tức môi lưỡi tiếp tục quấn quanh nàng, cũng dùng một tay nâng eo của nàng, tay kia thì là thuận theo phía sau tấm lưng tinh tế của Lệ Nương khẽ vuốt xuống.
Bàn tay của hắn vừa lớn vừa thô ráp, ngón tay và lòng bàn tay các nơi đều phủ kín vết chai sạn. Theo động tác của hắn, những vết chai này cùng da thịt non mịn trên lưng Lệ Nương ma sát lẫn nhau, Lệ Nương lại đau đến co rút không thôi.