Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Chương 72: Chị Dâu Cái Con Khỉ!

* Tháng 6 năm sau *

Nó đang nằm ngủ trên giường. Đôi mặt nặng nề mở ra từ từ nhìn về phía cửa. Nơi đó có một người đang đứng nhìn nó.

- Có chuyện gì nữa hả?_ Nó bực mình quát lên.

- Cô chủ à? Chị dâu nói muốn ra ngoài đi dạo_ Tuấn thò đầu vào nói nhỏ nhẹ, bộ mặt vẻ thông cảm.

"AAaaaa"

Nó hét lên, đạp chăn rồi bước vô đánh răng rửa mặt nhanh chóng. Mặc chiếc váy ngủ hai dây màu trắng nó bước xuống nhà. Thấy chị dâu là Daisy đang ngồi trên ghế sofa mắt hướng về phía nó. Daisy đã cưới Harry được 6 tháng, cái bụng đã nhô lên nhiều. Cô mặc chiếc váy khoét nách rộng dài qua đầu gối màu đen. Tay cầm quả nho ăn ngon lành. Nó bước tới đứng trước mặt Daisy, hai tay khoanh trước ngực.

- CHỊ DÂU_ Giọng nó trầm xuống hẳn, nét cười đầy kinh dị và ám ảnh.

- À...ơ, em dậy rồi hả?_ Trước giọng nói đó, trước nụ cười đó, cô có đôi chút điềm báo ko lành.

- Chị đừng có nghĩ là Harry đi công tác kêu em nhường nhịn chị thì chị có thể trèo lên đầu lên cổ em mà ngồi nhé! Em đã nhường chị mấy ngày qua rồi đấy, tối thì 3h sáng mới để đi ngủ, sáng bảnh mắt ra 6h đòi đi dạo. Xem ra chị có thai nên tính tình thay đổi đấy à? Chị có cần em giúp chị "bụng thẳng eo thon" lại không?_ Nó quát lên.

Tới nỗi Daisy vứt luôn chùm nho xuống bàn, bất giác nhích người về phía sau, có hơi run lên mà kìm nén được.

- Em làm gì mà giữ vậy? Đứa con này, không phải của mình chị, em ko thể làm thế với cháu tương lai của mình được..._ Daisy nói ngập ngừng, tính lỗi Harry ra dọa nó.

- Này nhá, chị định lôi Harry vào đấy à? CHị có tin bây giờ em đuổi chị về nhà mẹ chị không?_ Nó ngắt lời Daisy rồi quát lên.

- Thôi mà, cùng lắm chị không đi dạo nữa là được chứ gì?_ Daisy mặt nhăn nhó nhưng vẫn không chịu thua.

-Từ giờ tới lúc Harry về... Chị mà còn làm phiền, gây tổn hại tới em... Thì dù Harry có cản, em cũng phải gϊếŧ chị._ Nó không quát lên nữa mà nói với giọng chậm rãi, nhiệt độ dưới âm của âm. Mọi người xung quanh cũng phải dựng tóc gáy với từ gϊếŧ của nó.

- Cô chủ bình tĩnh..._ Tuấn lại gần can ngăn kịp thời.

- Hư..._ Nó thở hắt ra rồi quay người bước đi về phòng nó.

Daisy lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cô khẽ lắc đầu.

- Về...về phòng ngủ...._ Daisy được người bên cạnh đỡ dậy về phòng...

Nó tự tay mở cửa phòng và kết quả là cánh cửa phải chịu sự bực tức của nó.

" Rầm"

CHút nữa thì đập thẳng vào mặt Tuấn đi đằng sau. Cậu không dám vào, đành đứng ngoài.

- Người có ăn sáng không ạ?_ Tuấn nhỏ nhẹ hỏi.

- Biến_ Nó hét lên một tiếng.

Tuấn nhíu mày rồi đành đi làm việc của mình. Nó ngồi trên giường, cầm điện thoại lướt lướt vài cái rồi đưa lên tai nghe. Khuân mặt vẫn lộ rõ vẻ bực tức.

- Alo_ Tiếng Harry ở đầu dây bên kia.

- Rốt cuộc bao giờ anh về? Anh biết thừa em ko hợp với chị ta rồi còn để hai người ở chung, anh muốn e dọn đi phải ko?_ Nó làu bàu một hồi.

- Dạo này em nói nhiều nhỉ? Ngày trc đi học hai ngừoi thân nhau lắm đấy_ Harry nói cười cười.

- Anh thực sự muốn con em gái này ra tay với vợ "cưng" của anh?_ Nó tức càng tức.

- Không, ý anh không phải thế..._ Harry phản bác ngay.

- Sáng mai anh mà không về, thì cứ chờ xem em có đem chị ta nhốt vào ngục không..._ Nó nói nhẹ nhàng như nhắc nhở.

- Em đừng có làm liều nhé. Daisy mà có phận sự gì thì anh sẽ tính sổ với James_ Harry cũng không phải dạng vừa.

- Hơ, anh chắc chứ? Em sẽ tặng anh một món quà. Chờ đi_ Nó cười nhếch miệng rồi tắt máy.

- Lexy,... Lexy..._ Harry gọi với theo nhưng nó đã tắt điện thoại, gọi lại nó cũng ko nghe. Đúng là thật ngu ngốc khi gây sự với con em gái độc ác này.

Lexy lại chỉnh nhiệt độ điều hòa xuống thấp, vớ lấy cái điện thoại rồi trùm chăn, không ai rõ nó làm gì. Harry bây giờ đang ở Ý cùng James để bàn bạc vụ làm ăn với chính phủ nước này. Nghe đâu là lô vũ khí mới chế tạo ra. Ngồi trong phòng họp kín có người canh gác cẩn thận.

- Chúng ta bắt đầu được rồi chứ? _Harry trở vào chỗ ngồi rồi lên tiếng.

- Các cậu hãy trình bày đi_ Một ông già tầm ngoài 60 ngồi đối diện nói.

- ....._ James trình bày sơ qua cách sử dụng và nói rõ tác dụng.

- CHúng tôi đồng ý kí bản hợp đồng hợp tác này, tuy nhiên..._ Luật sư của ông già kia ngấp ngứ.

- ANh cứ việc nói rõ, John_ Harry nói.

- Đường vận chuyển từ chỗ của các vị tới chỗ của chúng tôi bắt buộc phải đi qua địa bàn của Lexy Nữ Hoàng. Các anh biết chuyện này chứ?_ John hỏi.

Harry và James quay qua nhìn nhau đầy ngạc nhiên.

- Rồi sao?_ James hỏi tiếp vì về phần nó, cậu có thể lo liệu.

- Người vừa gửi tin báo cho chúng tôi nói là nếu không đưa hai vị trở về nhà vào sáng ngày mai, Cô ấy sẽ cô lập chúng tôi với các nguồn tiếp tế xung quanh. _ John nói tiếp.

- Cái gì?_ James quá đỗi bất ngờ ngược lại với vẻ mặt của Harry.

- Vậy nên phiền các vị về nước ngay cho. Chúng tôi sẽ gửi bản hợp đồng qua cho bên các anh_ Ông già lên tiếng nói, có thể biết rằng, nó có quyền lực rất lớn.

Mấy tiếng sau, hai người đã an tọa trên máy bay, dù sao họ cũng không mất mát gì, chỉ là vội vã quá.

- Điên thật mà..._ Nghe Harry kể sự tình, James quát lên.

- người yêu cậu đấy_ Harry đổ tội.

- Không, là em gái cậu đấy_ James bất ngờ ko hiểu nổi.

- Mà không, là vợ cậu sai đấy, người yêu tôi hoàn toàn không làm gì sai hết_ James chả đợi Harry trả lời, liền khẳng định tiếp.

- Cậu..._ Harry tức đến nỗi không nói lại được gì.

Sáng hôm sau. Nó vẫn đang ngủ. Phía dưới nhà thấy tiếng ồn lớn. Nó khó chịu mở đôi mắt. Khuân mặt đã có thần sắc trở lại.

- Tuấn_ Nó mở rộng cổ họng mà hét.

Tuấn từ đâu lao vào phòng nó nhanh chóng.

- Dạ_ Cậu lễ phép.

- Cái gì ầm ầm vậy?_ Nó hỏi.

- Cậu chủ với James về, Daisy đang ngồi dưới nhà khóc lóc_ Tuấn suy tính mãi nhưng không dám giấu nó, đành nói thật.

- Haizzz... đi ra ngoài đi._ Nó xua tay.

Tuấn cúi đầu lễ phép rồi đi ra ngoài. Cánh cửa nhẹ nhàng đóng lại. Nó mới vừa ngả lưng lại xuống chiếc giường êm ái. Thầm rủa trong đầu "chị dâu cái con khỉ!". Mới dứt ý nghĩ thì....

"Rầm"

Cánh cửa mở tung ra lần nữa. Harry bức xúc bước vào không một lần gõ cửa, hay báo trước.

...................................