Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Chương 55: mất Rồi Thì Càng Đau...

Nó mấp máy ngón tay, nước mắt chảy dài xuống hai bên. Đột nhiên máy đo nhịp tim bỗng kêu loạn lên, mấy vệ sĩ người gọi Tuấn, người gọi bác sĩ....Sau một hồi nỗ lực, tưởng chừng tim nó ngừng đập thì thần chết lại trả đứa con của quỷ này về với thực tại. Máy đo nhịp tim bình thường, mắt từ từ hé. Bác sĩ vui mừng bất ngờ, Tuấn cũng đầy sung sướиɠ, nó yêu cầu giữ bí mật chuyện mình tỉnh dậy...

11h đúng, trong phòng chỉ còn nó và Tuấn.

- Thưa cô chủ, về Thế giới ngầm, có chuyện rồi_ Tuấn nói.

- nói hết_ Nó nói giọng còn hơi yếu rõ hôn mê lâu.

- Bang của Liz Angel đã bắt cóc tiểu thư Daisy hòng lấy cô đổi lấy bộ trang sức đá quý người đặt 1 năm trước mới hoàn thành. Ngoài ra còn có sự trở lại của Play boy, đã mai danh ẩn tính từ lâu nhưng mới gửi thư tới nói muốn gặp nữ hoàng có chuyện thỉnh cầu. _ Tuấn nói hết 1 loạt nhưng lại kiểu muốn nói tiếp.

- Còn gì cứ nói ra_Nó giục Tuấn.

- Sáng nay, Harry đã thừa nhận với người chuyện ba mẹ người qua đời và mong nhận được sự tha thứ_ Tuấn nói.

- Ừ... Chuẩn bị đi, ta sẽ tới gặp họ, tại trụ sở ở Anh. Và 1 bộ tóc giả cho mái tóc ngắn ngủn này của ta_ Nó nói.

- Nhưng người vẫn chưa khỏe hẳn...._ Tuấn lo lắng.

- Ta hôn mê chứ đâu phải mới phẫu thuật hôm qua_ Nó nói.

- Vâng,..._ Cậu đành nghe theo

Nó đứng dậy, cố gắng khởi động lại chân tay của mình. Nếu có thời gian 2 ngày nữa thôi, cũng đủ để người nó nhanh nhẹn như cũ rồi....

Sau thời gian ngồi trên máy bay riêng, cuối cùng nó cũng xuống từ sân bay riêng tại trụ sở của hội ở Anh Quốc. (Đừng bắt bẻ thời gian bay nhanh nhé các chế)

Nó để mái tóc xoăn sóng, ngang lưng, nhuộm màu xanh khói. Đeo len màu trắng xanh dương. Đôi môi nhợt nhạt phủ lên màu son đỏ lót lòng quyến rũ. Đeo lên cái mặt nạ dát vàng có cái lông vũ màu đen. Rồi nó mặc chiếc váy trễ vai xẻ ngực bó sát phần trên và xòe phần dưới được làm từ mấy lớp vải voan ngắn tới đầu gối màu đen. Đi tát lưới đen nhé, còn đi giày cao gót 15 phân phối móc khóa hình đầu lâu màu đen. Đeo đôi gang tay phối lưới màu đen dài tới khủy tay, ở đoạn cổ tay có đính chiếc nơ từ ruy băng màu vàng óng. Thực sự vừa khác cô lại vừa sang trọng, khỏe mạnh nữa. Cô ngồi phía trên, có 1 lớp màn từ vải voan lụa trải xuống chia ranh giới giữa Tả trưởng, Nữ hoàng với bang phái bên dưới. Khi cô vừa ngồi xuống ghế, cũng là lúc Các Play boy bước vào chỗ ngồi của mình. Có 4 người lần lượt ngồi từ trái sang phải màu áo vest là Trắng, Đen, Xám, Xanh Dương đậm (Ken, James, Harry, Andy) Mỗi chàng trai đeo một cái mặt nạ hacker giống y nhau.

- Ta đã nghe sự tình, các người muốn gì?_ Lexy hỏi.

- Chúng tôi mong Nữ hoàng sẽ cứu tiểu thư Daisy giúp chúng tôi_ Áo đen.

- Người đó là gì với các người?_ Tả trường cơ hỏi

- Cực kì, cực kì quan trọng_ Áo Xanh.

- Đổi lại..._ Lexy mớm lời tiếp.

- Người sẽ được sự trung thành_ Áo xám.

- Không_ Giọng nói đầy hàn khí phát ra.

- Tôi không hiểu_ Áo Xám.

- Bỏ mặt ra của 4 người ra, ta sẽ cứu cô ta_ Lexy ngang tàn nói, hất mặt về phía 4 người.

4 người con trai nhìn nhau một hồi lâu và quyết định bỏ mặt nạ ra. Từ phải qua trái, rồi đổi lại. Đúng như Lexy đoán, hoàn toàn là người quen cả.

- Giờ người đồng ý cho đi bộ trang sức đó rồi chứ?_ Ken hỏi

- Ta... không làm thế_ Nói rồi Lexy bật cười lớn.

Harry đập bàn đứng dậy chỉ tay quát.

- Rốt cuộc cô có giúp không?_ Harry.

"Atr dám chỉ mặt bảo bối thế này vì chị dâu đây" Nó đứng dậy, Tả trưởng vén rèm, nó bước xuống từng bước, đi tới đâu, ám khí đùng đùng, mắt sắc lại kẻ càng sắc thêm. $ người thì ngỡ ngàng khi chỉ nhìn nửa mặt đã thấy đủ rãng rỡ rồi thì cả mặt sẽ ra sao??? Nó tiến tới, đi ra sau Andy, vòng qua Ken, rồi đứng nhìn James, sau đó, lướt ngón trỏ trên bàn dừng lại trước mắt Harry. Lexy đưa tay vuốt từ má xuống nắm cằm Harry. "Thằng anh mình cũng thật dại gái"

- Yêu đậm sâu, mất rồi thì càng đau_ Bỏ tay khỏi mặt Harry, nó xoay bước về chỗ cũ_ Ta không nhường đồ của mình cho người khác, một là ta gϊếŧ ả, 2 là ả gϊếŧ ta. Các ngươi về đợi người đi, từ đoạn này ta lo. Tiễn khách_ Nói rồi nó vào trong phòng.

4 người đeo lại mặt ra rồi ra ngoài với cái đầu đầy sự tò mò, cực kì tò mò.

Về tới nhà thì Harry mới nhớ tới gọi điện cho Tuấn họi thăm mọi chuyện.

- Đừng lo, cô chủ có dấu hiệu tỉnh lại, cuối tuần là có thể ra viện, nhưng mà bác sĩ kêu cách ly, mọi người ko đc làm ảnh hưởng cô ấy, cho nên cậu chủ cứ ở nhà đợi tin đi, không cần tới đâu_ Tuấn nói qua điện thoại.

- Vậy mọi sự nhờ vào ngươi_ Harry yên tâm nói.

- Vâng thưa cậu_ Tuấn nói rồi cúp mày.

Trời gần sáng, 4 người con trai ngồi trong phòng nhìn nhau, mở màn là Ken,

- Lúc cô ta đi qua thực sự tôi rất bối rối đấy_ Ken bấu môi.

- Tôi thì, lạnh hết cả sống lưng_ Andy kể.

- Có mùi hương gì đó rất quen thuộc, mà cô ta đeo len đấy_ James nhâm nhi tách trà.

- Tay cô ta bị run..._ Harry nhận xét

- Haixxx... quan trọng chúng ta đã bị lộ mặt rồi_ Ken nói.

- Đúng rồi, sao cô ta lại ko ngạc nhiên khi nhìn thấy mặt chúng ta nhỉ?_ James nói.

- Có lẽ là biết trước rồi...._ Harry lại nói 1 câu khiến cả hội giật mình.

.....