Sau Ba Năm Giả Thanh Tâm Quả Dục, Tôi Bị Nam Chính Đọc Vị Suy Nghĩ Trong Lòng

Chương 15; Anh có còn là con người không

Buổi tối, Tô Đường phấn khởi soạn hành lý.

Sau khi cô xuyên đến thế giới này thì còn chưa tham gia gameshow nào cả.

Tô Đường vừa lắc mông vừa nhét quần áo vào vali. Đột nhiên màn hình ảo hiện lên hai chữ "cảnh cáo" đỏ lè làm cô sợ đến mức cơ mông cứng đờ.

"Lục tiên sinh, anh về lúc nào thế?"

Tô Đường xoay người lại, quả nhiên thấy Lục Trầm Uyên đang đứng ngoài cửa.

Hình như Lục Trầm Uyên đang cố nhẫn nhịn điều gì, bả vai anh run nhẹ, nhẹ đến mức không thể nhận ra.

[Đừng nói là anh ta đã nhìn thấy mình lắc mông nhé? Tiêu rồi, tiêu rồi, hình tượng của chị đây trong lòng anh ta sắp sụp đổ rồi! Lúc ngậm dươиɠ ѵậŧ còn chưa lắc mông bao giờ, thế mà lúc này lại để anh ta bắt gặp. A a a!]

[Khoan đã, nhìn nét mặt của anh ta thì hình như anh ta vẫn chưa thấy. Rốt cuộc anh ta đã thấy hay chưa?]

Lục Trầm Uyên ho nhẹ một tiếng, biểu cảm trên mặt càng tự nhiên hơn.

Nghĩ đến cảnh Tô Đường ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh rồi lắc mông, cuống họng của anh không khỏi căng chặt.

"Tôi vừa về, qua đây báo tin cho em, từ ngày mai tôi phải vào đoàn một thời gian."

"À, chúc Lục tiên sinh quay phim suôn sẻ."

Trên mặt Tô Đường chẳng có tí lưu luyến gì, thậm chí cô còn thể hiện ra vẻ ước gì Lục Trầm Uyên có thể đi ngay lập tức.

Trước kia mỗi lần Lục Trầm Uyên vào tổ thì vẻ mặt của Tô Đường cũng hờ hững như thế. Hai người giống bạn cùng phòng hơn là vợ chồng.

"Em có muốn tôi ở nhà thêm vài ngày không?"

Lục Trầm Uyên hứng thú quan sát vẻ mặt của Tô Đường.

"Chuyện quay phim của Lục tiên sinh quan trọng hơn."

Vẻ mặt Tô Đường lạnh nhạt, dường như chuyện Lục Trầm Uyên có đi quay phim hay không thì đều chẳng liên quan gì đến cô. Thậm chí nếu Lục Trầm Uyên không ở nhà thì cô sẽ càng thoải mái hơn.

[Lại muốn vào tổ, lại muốn vào tổ! Không thể ở nhà thêm hai ngày à? Mỗi lần ra ngoài quay phim thì phải ba, bốn tháng sau mới trở về. Hức, hôm qua mình mới được sướиɠ một chút thì hôm nay anh ta lại muốn đi. Anh ta có còn là con người không?]

[Hức, ước gì có thể quay chung một bộ phim với Lục Trầm Uyên. Ở bên ngoài thì anh ta không thể kiếm cớ ở riêng với mình đúng không? Nếu vậy thì đêm nào cũng có thể ăn dươиɠ ѵậŧ của Lục Trầm Uyên rồi. Ước gì ngày nào cũng bị anh ta đυ. đến khi tỉnh giấc, hu hu hu.]

Lục Trầm Uyên cảm thấy trong người nóng bức khó chịu, anh cởi hai cúc áo trên cùng ra.

Quả nhiên, anh đoán không sai mà. Tô Đường yêu thầm anh, yêu đến mức ước gì được anh chơi đến tỉnh mỗi ngày.