Câu Lạc Bộ Bóng Rổ

Chương 10

Đây là buổi họp mặt chính thức đầu tiên của câu lạc bộ bóng rổ trường đại học A kể từ khi khai giảng đến giờ. Ngoài những thành viên tham gia thi đấu thì còn có một vài người trong ban huấn luyện, đặc biệt là sự có mặt của những bóng hồng trong đội cổ vũ. Từ khi bước vào phòng La San đã chú ý đến bọn họ, ngược lại thì năm cô gái xinh đẹp kia cũng nhìn La San chẳng mấy thiện cảm. Điều này vô cùng dễ hiểu thôi, nhóm cổ vũ là vị trí được phần lớn nữ sinh đại học A muốn vào cũng khó vào được, ngoài ngoại hình xinh xắn trẻ trung thì còn phải có khả năng nhảy múa. Dù tin đồn xa gần về việc đội cổ vũ này tồn tại không ít chuyện xấu, nhưng cơ bản chẳng ai đứng ra chứng thực, còn việc họ được ngày ngày làm việc chung với các trai đẹp đội bóng thì ai ai cũng thấy. Thế nên người xin vào nhóm cổ vũ cứ như tre già măng mọc, năm nào cũng có vô số nữ sinh năm nhất anh dũng xin gia nhập, ấy vậy mà vào được hay không cũng là chuyện tùy duyên.

La San nhìn một lượt năm cô gái kia, bọn họ không tụ tập chung một chỗ mà ngồi xen kẽ với mấy thành viên trong đội bóng, xem ra lời đồn làm bạn giường cũng hoàn toàn có cơ sở. Tuy nhiên thành viên chính thức và dự bị trong câu lạc bộ bóng rổ rất đông, nên năm cô gái này chắc cũng chỉ là đối tượng của vài tuyển thủ, chắc số còn lại đều có người yêu rồi nên không muốn phát sinh quan hệ mờ ám trong đội bóng. Nghĩ vậy tự nhiên La San thở phào nhẹ nhõm, ít nhất thì không phải cả đội ai cũng là trai xấu như cô và Mẫn Mẫn suy đoán.

_ Nghĩ gì mà ngẩn ngơ thế hả?

Thấy cô gái nhỏ hoàn toàn ngó lơ mình, Hầu Thạch khó chịu nhéo nhéo lên eo cô xem như trừng phạt. Eo cô vừa nhỏ vừa mềm, lần đầu tiên nhìn thấy nó anh đã nghĩ nếu chơi nó trên giường thì chắc chắn sẽ phê tới nóc. Thế nhưng càng khám phá cơ thể cô anh càng thấy, chỗ nào trên người cô cũng rất hợp ý anh, chỉ cần nhìn một lát cũng đủ khiến anh cứng thành một đùm lớn.

Gian phòng này kết hợp cả máy karaoke, một vài cô gái đã yểu điệu cầm mic lên hát, không khí ồn ào nóng bỏng lan tỏa khắp phòng bao. La San phải dựa sát người Hầu Thạch mới nghe rõ lời anh nói. Bọn họ cũng xem như quen thuộc hơn nên cô mới đánh bạo hỏi.

_ Mấy chị gái kia có thật là ấy ấy của nhóm anh không?

Hầu Thạch nghe vậy thì đen mặt, nghiêm khắc răn dạy cô.

_ Ấy ấy là gì? Em đừng có tò mò mà hại thân. Chỉ cần em không làm gì quá phận thì bọn họ không dám làm gì em đâu.

La San hơi chột dạ, cô vẫn cố chống chế một cách ngu ngơ.

_ Em…em có làm gì đâu.

Cảm thấy mình cũng hơi kích động quá mức có thể doạ cho người chưa trải sự đời như cô sợ, Hầu Thạch hôn nhẹ lên má tóc đen mượt của La San để an ủi.

_ Lúc không có anh ở đây thì em cứ chơi với bọn Hứa Minh và Phùng Thư Vạn. Đừng lại gần mấy thằng khác.

Ưu điểm của La San là luôn biết nghe lời một cách đúng lúc, cô ngoan ngoãn gật đầu như gà mổ thóc. Thái độ thành khẩn đã đã vuốt ve trái tim Hầu Thạch đến mức mềm nhũn, anh vô thức ôm cả người cô ngồi trọn trong lòng mình.

_ Này, mọi người thấy đó.

Đến lúc này La San vẫn thầm nuôi hy vọng mấy người kia chưa biết quan hệ của cô với Hầu Thạch. Dù sao thì cũng có là gì của nhau đâu, mới chỉ mờ ám xíu xiu thôi mà, để người ta hiểu lầm là quan hệ kia thì chết.

Sự lúng túng hiện rõ trên mặt đàn em khoá dưới khiến con quỷ xấu xa trong lòng Hầu Thạch trỗi dậy, anh cười một cách ẩn ý, lợi dụng khoảng cách gần gũi mà thì thầm vào tai mỹ nữ trong lòng mình.

_ Họ đang bận làm chuyện khác, ai rảnh mà chú ý anh và em chứ.

Đúng là trong phòng đang mỗi người một việc thật. Cô gái đang hát trên sân khấu tên là Tiểu Nị, giọng hát mượt mà nhưng dáng người còn mượt mà hơn. Vừa hát vừa thành thục ôm ấp với một chàng trai nào đó trong đội bóng mà La San chưa nhớ tên. Nhưng dù sao cũng đang biểu diễn nên hai người đó còn khá là dè dặt, chứ mấy người bên dưới thì đã sớm high đến tung trời rồi. Nhóm thanh niên không có bạn gái đi cùng thì tụ tập một góc chơi đánh bài uống rượu, nhóm còn lại đang nửa ôm nửa ấp với mấy người đẹp nhóm cổ vũ. Dù sao hoạt động này vẫn diễn ra thường kỳ nên chẳng một ai thèm để ý, chỉ có lính mới như La San là nhìn mà nóng hết cả mặt.

Cô chưa nhớ hết tên của nhóm cổ vũ, thường chỉ phân biệt họ qua màu sắc trang phục, thế mà bây giờ chẳng tài nào nhận ra ai với ai. Tất cả bọn họ sớm cởi gần hết quần áo trên người, hầu như chỉ còn nội y miễn cưỡng che đậy được một nửa bộ phận cần che. Mỗi người đều dính nhão vào người nam sinh, bàn tay không ngừng vuốt ve mơn trớn cơ thể đối phương một cách vô cùng mời gọi.

La San đang nhìn đến mê mẩn thì bị Hầu Thạch cản lại. Anh khó chịu khi cô gái nhỏ này đang ngồi trong lòng anh mà còn tơ tưởng thân hình thằng con trai khác. Cái gì họ có anh cũng có, thậm chí còn xuất sắc hơn nữa kìa, thế mà cô gái này có phúc mà không biết hưởng.

Nhìn vẻ mặt lạnh băng của Hầu Thạch, La San biết người này lại đang giận dỗi rồi. Cô dùng cả hai cánh tay ôm lấy cổ anh như làm nũng, cố gắng hạ giọng nhỏ thật nhỏ.

_ Anh sao vậy? Em chỉ tò mò một chút thôi mà.

Vẻ mặt La San thiên về kiểu ngọt ngào quyến rũ, chỉ là cô không muốn, chứ một khi đã muốn thì đều có thể dễ dàng làm nũng với đàn ông. Bộ dạng chủ động lấy lòng này đã thành công khiến du͙© vọиɠ trong người Hầu Thạch rục rịch thức tỉnh. Anh cúi xuống ngậm chặt đôi môi đỏ mọng mê người của cô, chiếc lưỡi tức giận càn quét mọi góc nhỏ trong miệng La San. Trêu đùa ngọt ngào này khiến cô thích đến mềm nhũn cả người, vừa ra sức hôn đáp trả vừa ngây ngốc ôm chặt lấy thắt lưng Hầu Thạch tìm kiếm điểm tựa.

Tiếng hôn môi mờ ám của bọn họ bị âm thanh ồn ào trong phòng bao nuốt trọn. Mọi người xung quanh chẳng ai để ý đến góc nhỏ của hai người, nhưng cả Hầu Thạch lẫn La San đều không thể bỏ qua được phản ứng chân thật của bản thân. Nhìn cô gái mặt mày đỏ ửng vì kí©ɧ ŧìиɧ trong lòng mình mà miệng lưỡi Hầu Thạch đắng ngắt, anh khó khăn tìm lại giọng nói của mình.

_ Bé ngoan, theo anh được không? Anh không nhịn nổi nữa rồi.