Thời Hoan

Chương 13

"Nâng cao mông lên"

Trác Trà nghe phu chủ nhàn nhạt ra lệnh thì lập tức cố thêm sức dẩu mông lên cao. Đầu cậu chôn chặt dưới gối bông mềm mại, hai tay ôm chặt lấy cổ chân, dù là quỳ trên giường nhưng khớp gối quỳ quá lâu nên có chút mỏi.

Bọn họ đang ở trong khách sạn, Sở Ngự Hành đã để Trác Trà giữ tư thế này hơn hai giờ, còn hắn chỉ vừa tắm ra và xử lý tài liệu xong.

"Tối nay em đẻ được bảo nhiêu trứng?"

Nghe hắn hỏi, Trác Trà có chút không tự tin nhỏ giọng đáp:

"Dạ... dạ... 5 quả"

"Chát"

"Ưʍ..."

"Chát"

"Ưʍ.."

"Chát"

Sở Ngự Hành không nhiều lời, ba vệt roi lập tức hiện trên mông Trác Trà.

Thẳng tắp và ngay ngắn.

Trác Trà co rúm người lại, nhưng không dám tránh né. Chủ nhân cho cậu 8 quả trứng, tuy không to nhưng cố lắm cũng chỉ đẩy được 5 quả vào, quả thứ 5 còn không vào hoàn toàn, từ trên nhìn thẳng xuống vẫn thấy âʍ ɦộ bị mở ra một lỗ tròn.

"Có mấy quả trứng cũng ăn không xong"

Miệng thì chê trách nhưng mắt Sở Ngự Hành vẫn dán chặt vào cái lỗ nhỏ đang ngậm trứng kia, hắn còn dùng tay miết quanh rìa, thấy một ít nước da^ʍ rỉ ra thì thử đâm một ngón tay vào.

Trác Trà sợ trứng vỡ sẽ bị ăn đòn, cậu cũng không dám ngăn cản Sở Ngự Hành, nên chỉ có thể cố gắng thả lỏng cơ thể, lỗ nhỏ khẽ co giãn, ngoan ngoãn để Sở Ngự Hành làm loạn.

Sở Ngự Hành được nước làm tới, sau khi xoay ngón tay vài vòng trong âʍ ɦộ mềm mại thì muốn chen tiếp ngón tay thứ hai vào.

Trác Trà không quỳ nổi nữa, chân cậu khụy xuống, nửa người đã nằm bẹp xuống chăn bông. Bụng nhỏ mềm mại hơi trướng, lỗ nhỏ có chút rã rời.

Trác Trà thút thít cắn góc vải bên dưới, có lần cậu lỡ cắn rách một miếng da nhỏ trong khoảng miệng, hôm sau không ăn cơm nổi liền bị Sở Ngự Hành trói lại nhốt trong l*иg sắt tối, cả ngày chỉ có thể co rúm như cún nhỏ liếʍ sữa. Trác Trà rất sợ đêm tối, vì thế từ đó nếu không nhịn được cậu sẽ cắn bừa một thứ nào đó, chứ không dám tự cắn.

Sở Ngự Hành dùng một tay còn lại nhẹ nhàng kéo hông Trác Trà lại gần mình, nhìn qua như cậu đang dâʍ đãиɠ dẫu mông dưới theo ngón tay trong lỗ nhỏ.

Mông Trác Trà trắng múp căng tròn, lại được tô điểm thêm bằng vài lằn roi đang sưng đỏ, Sở Ngự Hành thích thú phát thêm vài cái giòn tan, trông như thiếu gia con nhà giàu đang chơi đùa kỹ nữ.

Thấy Trác Trà mặt mũi ửng đỏ cắn chặt chăn bông, đôi mắt ngập nước đầy vẻ đáng thương, hắn lưu manh hỏi:

"Khóc đi. Sao lại không khóc?"

Trác Trà nhả góc chăn trắng trong miệng ra, dù đã rất kiềm chế nhưng vẫn không nhịn được nức nở:

"Xấu lắm"

Trác Trà có hơi ngốc nghếch trong nhiều chuyện nhưng mấy phương pháp lấy lòng phu chủ này cậu hiểu rất rõ. Ví như thật ra Sở Ngự Hành rất thích nhìn cậu khóc, nhưng phải khóc kiềm nén, khóc xinh đẹp, nếu cậu cứ thả lỏng mà khóc hắn sẽ tức giận, sẽ nói cậu phản kháng.

Sở Ngự Hành không có ý kiến gì, chỉ thấp giọng cười, một ngón tay lại không yên mà dời xuống xoa xoa bấm bấm lỗ thịt phía sau, nơi đó rất ít khi được Sở Ngự Hành đi vào, thường thì hắn chỉ cho nó dùng đồ chơi giả. Lúc này cảm nhận được hơi ấm da thịt vởn quanh, Trác Trà không quen nên cứng đờ người.

"Tối nay làm nơi này của em được không? Đ* em đến đẻ trứng luôn nhé?"

Trác Trà thật sự rất sợ Sở Ngự Hành, nhưng cũng thật sự phụ thuộc mù quáng vào hắn, phía sau bị hắn đυ.ng chạm một chút đã mềm ra, ngoan ngoãn đóng mở ngậm lấy ngón tay đang trêu đùa mình.

Trác Trà biết Sở Ngự Hành chỉ đang thông báo, không phải thực sự là hỏi chuyện nhưng cậu vẫn nhỏ nhẹ đáp "dạ", đổi lại một cái xoa đầu dịu dàng từ người phía sau.

Sở Ngự Hành kéo chiếc khăn trên hông vứt qua một bên, d*ơng v*t thô to chưa cương hẳn nhưng trông rất dọa người, hắn lưu manh trèo lên giường, cầm d*ơng v*t vỗ vỗ lên đầu Trác Trà hỏi:

"Thèm không?"

Trác Trà mặt mũi đỏ bừng, không biết vì ngại ngùng hay vì bị ức hϊếp quá thảm, nhưng dù có là thế nào, cậu vẫn không có lựa chọn khác chỉ có thể nhu thuận gật gật đầu:

"Dạ có ạ"

Sở Ngự Hành ngồi tựa vào đầu giường vỗ tay hai cái xuống bên dưới ra hiệu.

Trác Trà nhanh nhẹn bò đến, chui vào giữa hai chân hắn, mông vẫn còn dẩu cao dễ dàng bị Sở Ngự Hành chụp lấy xoa nắn.

Dù bao lần bị thứ này tiến vào nơi nhạy cảm tàn phá nhưng khi đối diện với nó Trác Trà vẫn có chút e dè.

Sở Ngự Hành tát mông Trác Trà hai cái hối thúc, cậu mới vội vàng hôn lên nơi đó như một lời chào hỏi, sau đó liếʍ mυ'ŧ qυყ đầυ, rồi từ từ ngậm vào vật đáng sợ kia, hương vị nam tính đặc trưng hòa cùng mùi sữa tắm và hơi nóng quen thuộc nhanh chóng đưa Trác Trà vào trạng thái.

Âʍ ɦộ cậu chảy nước nhưng bị mấy quả trứng cản lại, Trác Trà xiết chặt âʍ ɦộ, trứng rất trơn, cậu sợ mình làm rơi chúng, một mặt cũng sợ mình làm vỡ thứ bên trong nên Trác Trà chút lại co chặt, chút lại thả lỏng, vì thế vách thịt bên trong liên tục cảm nhận được trứng cọ cọ nghiền áp mình, nước da^ʍ rỉ càng nhiều thêm.

Trác Trà không hiểu được, cậu chỉ biết trách bản thân mình quá dâʍ đãиɠ, dù cố kiềm chế bảo nhiêu thì kɧoáı ©ảʍ vẫn trào dâng, nước da^ʍ vẫn không ngừng rỉ ra.

Sở Ngự Hành cầm ly rượu đỏ ở đầu giường nhấp một ngụm, rồi khép hờ mắt tận hưởng cảm giác được phục vụ, một tay hắn rãnh rỗi du tẩu trên tấm lưng trắng mịn, đôi lúc sẽ ác ý cầm lấy gáy Trác Trà dập đầu cậu dồn dập xuống háng mình.

Trác Trà ngậm dươиɠ ѵậŧ lúc nào cũng nhu thuận mở miệng, thả lỏng cổ họng, tùy thời để Sở Ngự Hành tiến công. Đôi lần hắn vào quá sâu, quá nhanh, cậu không thở nổi cũng chỉ ú ớ vào vài âm thanh non nớt chưa vỡ giọng hoàn toàn mà cầu xin sự thương hại.

Sở Ngự Hành lờ mờ nhìn Trác Trà rút dưới háng mình, một cảm giác thành tựu nổi lên trong lòng, nhớ ngày nào nhóc con này vẫn một bộ ngây ngốc, khẩu giao dở tệ, bây giờ đã biến thành điếm nhỏ của riêng hắn.

"Ưʍ..."

Khuyên v* của Trác Trà bất ngờ bị nắm lấy, khiến cậu không nhịn được rêи ɾỉ.

V* đêm nay có vẻ còn sưng to hơn lúc sáng, bị lôi kéo một chút đã kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cậu khẽ co rúm hai vai.

Cổ họng đang bị đâm vào rất sâu, Trác Trà có chút choáng, hai chân cậu không giữa được thăng bằng mà khụy xuống lần hai trong đêm nay. Âʍ ɦộ mất kiểm soát mà phun nước, một quả trứng không giữ được nữa mà lăn xuống chăn bông.

Trác Trà còn chưa kịp hoàn hồn đã nghe Sở Ngự Hành chật lưỡi một tiếng nói:

"Khẩu giao không xong, đẻ trứng cũng không xong, xem ra phải dạy dỗ lại cả hai cái lỗ này của em rồi"

Giọng hắn nhàn nhạt không rõ vui buồn làm Trác Trà hoảng sợ vô cùng, cậu níu lấy chân Sở Ngự Hành, vùi đầu vào hạ bộ hắn, chưa được cho phép nên không dám mạo phạm d*ơng v*t của chủ nhân, cậu chỉ có thể vừa hôn hôn hai viên tinh hoàn nặng trịch vừa câu được câu không cầu xin hắn thương thương mình.

Sở Ngự Hành trở người, cưỡi lên lưng Trác Trà, tách hai cánh mông mềm mại kia ra, nhìn âʍ ɦộ đang co rút phun nước, thì ra vẫn chưa cao trào xong, nhìn quả trứng tiếp theo sắp bị đẩy ra, Sở Ngự Hành không vui nắm lấy d*ơng v*t nhỏ của Trác Trà vừa đánh vừa dạy:

"Bóp chặt cái lỗ da^ʍ của em lại, dám đẻ trứng khi chưa được cho phép thêm lần nữa, tôi đánh phế nơi này của em"

Trác Trà chỉ cắn chặt tấm chăn trong miệng, theo bản năng mà cố gắng co người lại, lỗ nhỏ rất nhanh đã qua cơn cao trào. May mắn là không có quả trứng nào rơi ra.

Lúc này Sở Ngự Hành mới hài lòng vỗ vỗ lên mông Trác Trà nói:

"Cho em một cơ hội. Tôi thử phía sau của em trước, nếu mà không ưng thì tiện thể dạy cả ba cái lỗ này một lượt"