Nữ Phụ Pháo Hôi Muốn Phản Công

Chương 42: Hắn thật ngạo kiều (42)

Thuốc được đưa ra thị trường, bây giờ Tống Trình đang trên đà phát triển, lúc này nổ lên việc có người cố ý chèn ép trong lúc anh ta đang nghiên cứu thuốc mới, muốn cưới đi thí nghiệm của anh ta, lập tức khiến cho toàn thế giới chú ý, rất nhiều người có ảnh hưởng trên Weibo tự động giúp Cố Thiển Vũ đăng lại.

Vì chuyện này nhận được sự quan tâm đông đảo, lập tức thành lập nhóm đặc biệt điều tra vụ này, Cố Thiển Vũ sợ bọn họ giở trò quỷ vẫn luôn theo dõi ở trên Weibo, chính là muốn trong suốt hóa.

Lão Mạc là người của viện nghiên cứu sinh học, tuy ở phạm vi sinh học vô cùng có địa vị, nhưng sức ảnh hưởng của ông ta bây giờ so ra hoàn toàn kém Tống Trình.

Hơn nữa chứng cứ mà Cố Thiển Vũ đưa ra vô cùng đầy đủ, còn có Tống Trình làm chứng, cuối cùng viện nghiên cứu vứt bỏ lão Mạc, lựa chọn bảo vệ người có địa vị cao hơn, Tống Trình.

Thẩm Thiệu Minh làm thí nghiệm này cùng với lão Mạc, sau khi lão Mạc bị bắt thì Thẩm Thiệu Minh cũng bị kéo ra.

Vì chuyện này ầm ĩ vô cùng lớn, lại đứng mũi chịu sào trước việc thuốc mới đưa ra thị trường nên lãnh đạo xử lý lão Mạc với Thẩm Thiệu Minh cực kỳ nghiêm túc.

Lão Mạc liên quan đến hàng loạt tội danh uy hϊếp ép buộc người khác, trực tiếp kết án 20 năm tù giam.

Tuy Thẩm Thiệu Minh là đồng phạm, nhưng đối với việc làm của lão Mạc anh ta cũng không phải là biết nhiều, cho nên hình phạt của anh ta nhẹ không ít.

Hình phạt của Thẩm Thiệu Minh không tính là quá nặng, nhưng dưới sự đưa tin ra toàn thế giới của truyền thông thì thanh danh của Thẩm Thiệu Minh xem như bị hủy hoại hoàn toàn.

Vốn dĩ Thẩm Thiệu Minh còn muốn thông qua việc nghiên cứu phát minh ra thuốc mới để chứng minh thực lực của bản thân, để cha mẹ đồng ý tình yêu của anh ta, nhưng bây giờ công việc không có, thanh danh mang đi quét rác, ngay cả dọn ra khỏi ký túc xá của viện nghiên cứu sinh học thì anh ta cũng chả biết đến đâu mà ở.

Vì vì để Thẩm Thiệu Minh hồi tâm chuyển ý nên vợ chồng Thẩm gia đã đóng băng tất cả thẻ mà Thẩm Thiệu Minh sở hữu từ lâu rồi.

Trước đây Thẩm Thiệu Minh vẫn luôn ở viện nghiên cứu, toàn bộ lực chú ý cũng đặt trên việc nghiên cứu, cho nên thẻ ngân hàng bị đóng băng anh ta cũng không có cảm giác gì nhiều.

Nhưng bây giờ ăn ở đều cần tiền, phần lớn tiền lương của anh ta đều nộp phạt rồi, hiện tại trên người Thẩm Thiệu Minh cũng chỉ có mấy vạn tệ mà thôi.

Sau khi ra khỏi viện nghiên cứu sinh học, Thẩm Thiệu Minh chỉ có thể tìm một khách sạn mà ở lại.

Bây giờ bên ngoài đều là tin tức có liên quan đến Tống Trình, mỗi lần thấy mấy kiểu tin tức này Thẩm Thiệu Minh hận đến nghiến răng, đặc biệt là cảnh tượng của Tống Trình hình thành nên sự đối lập cực kỳ rõ ràng với sự nghèo túng của anh ta bây giờ, điều này khiến cho nội tâm của Thẩm Thiệu Minh tràn ngập một loại cảm giác không cam lòng.

Vì không muốn thấy loại tin tức đấy nữa, Thẩm Thiệu Minh vẫn luôn ở trong khách sạn ít khi ra ngoài, anh ta tắt điện thoại, ngay cả Tống Nhạc Âm cũng không biết Thẩm Thiệu Minh ở chỗ nào.

Từ nhỏ Thẩm Thiệu Minh đã quen tiêu tiền như nước, cho dù trên người anh ta chỉ còn lại mấy vạn tệ thì anh ta cũng ở khách sạn cao cấp, tiền phòng một đêm lên đến 2888.

Ở khách sạn một tuần, Thẩm Thiệu Minh đã không còn tiền ở lại tiếp.

Sau khi ra khỏi khách sạn, lần đầu tiên Thẩm Thiệu Minh nếm trải mùi vị chua xót khi không có tiền, đặc biệt là lúc đi qua quảng trường Thời Đại nhìn thấy trên màn hình thủy tinh khổng lồ đang đưa tin về chuyện của Tống Trình, nội tâm Thẩm Thiệu Minh lại càng tối hơn.

Nhìn thấy người khác ca ngợi Tống Trình như vậy, Thẩm Thiệu Minh có một cảm giác vô cùng không cam lòng, anh ta luôn cảm thấy mọi chuyện không nên phát triển giống như hiện tại.

Màn hình thủy tinh đưa tin về Tống Trình xong, sau đó lại bắt đầu phát sóng tin tức đánh cắp thành quả lao động của Tống Trình.

Tin tức đều phơi bày chân dung tư liệu của Thẩm Thiệu Minh với lão Mạc, nghe người chủ trì dùng lời lẽ chính đáng chỉ trích anh ta, đáy mắt Thẩm Thiệu Minh xuất hiện một tia hung ác nham hiểm.

Bây giờ anh ta chả khác gì con chuột qua đường, ngay cả lúc nãy anh ta đi vào khách sạn, lễ tận thấy thẻ căn cước của anh ta cũng lộ ra ánh mắt khinh thường.