Bị cấm túc ở biệt thự, lại không có di động, Tô Tình hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài.
Thượng Quân Ngạn từ đêm đó cũng không trở về, mỗi ngày Tô Tình đều ở biệt thự gào rống phát tiết phẫn ý trong lòng mình, ở trong mắt vệ sĩ, sớm đã đem cô trở thành một kẻ điên.
Tô Tình không để bụng người ngoài thấy mình thế nào, cô thậm chí cảm thấy mình sắp điên thật rồi, mỗi ngày không đi giày, đầu tóc bù xù đi dạo quanh biệt thự, còn tự lẩm bẩm với gương, xem TV, khóc một hồi theo cốt truyện, trong chốc lát lại cười.
Thượng Quân Ngạn nửa tháng sau mới trở về, kết thúc chuyến thăm mấy quốc gia, sau khi xuống máy bay không có trở về phủ tổng thống, chạy thẳng đến Cẩm Uyển.
Cẩm Uyển là phòng tân hôm đặt mua trước khi kết hôn với Tô Tình, bốn năm qua gian đại đa số anh đều sống ở đây, sống dưới một mái hiên với Tô Tình lại chưa từng cùng chung chăn gối, bởi vì anh hiểu rõ mục đích mình kết hôn với người phụ nữ này—— là lợi dụng thế lực Tô gia để tạo đà cho mình.
Mà ngay lúc đó Tô Tình tựa như tờ giấy trắng sạch sẽ thuần túy, đem nội tâm chân thật của mình lộ hết lên trên mặt, Thượng Quân Ngạn biết cô rất yêu mình, nhưng anh cũng rõ ràng mình ngoại trừ một tờ giấy kết hôn, không được cho cô cái gì khác, cho nên kết hôn bốn năm chưa từng động dục niệm với cô, nhưng mà thế cân bằng giữa hai người tất cả bị đánh vỡ ngay đêm đó.
Mới vừa nếm thử tư vị tính ái, Thượng Quân Ngạn mới phát hiện bản thân cũng không phải là định lực mười phần, chỉ cần rảnh rỗi, liền sẽ nhớ tới hình ảnh da^ʍ mĩ đêm đó, cùng với tiếng rêи ɾỉ kiều mị của Tô Tình.
Mỗi khi đêm dài, dươиɠ ѵậŧ giữa háng đều sẽ bạo trướng, tắm nước lạnh cũng không diệt được dục hỏa trong cơ thể, bức anh không thể không dùng tay liên tục loát động, thẳng đến khi nghĩ về hình ảnh đêm đó đem Tô Tình ấn ở dưới háng thao lộng, mới có thể thoải mái bắn tinh.
Đêm đó, hai lần trước đúng thật là đã chịu ảnh hưởng của mị dược, nhưng lần thứ ba anh đã hoàn toàn thanh tỉnh, lại vẫn là động dục mạnh mẽ muốn Tô Tình.
Nửa tháng này, Thượng Quân Ngạn vẫn luôn suy nghĩ, thả Tô Tình rời đi, hay là lấy các loại cớ tiếp tục mạnh mẽ ép buộc cô ở bên cạnh mình, bởi vì bây giờ cô đã là người phụ nữ của mình; nghĩ đến thả cô đi, có một ngày cô sẽ ở dưới háng một người đàn ông khác thừa hoan, liền hận không thể đem cô cầm tù ở biệt thự, không cho cô có bất luận cơ hội gì quen biết người đàn ông khác khác.
Thượng Quân Ngạn rất rõ ràng loại tâm lý này của mình là du͙© vọиɠ chiếm hữu, nhưng vẫn chưa đạt đến mức độ của tình yêu.
……
Tô Tình ngồi trên ban công lầu hai hứng gió, sau khi nhìn thấy Thượng Quân Ngạn xuống xe, đôi mắt hơi hơi nhíu lại, cô đứng dậy, váy ngủ tơ tằm vàng nhạt trên người bị gió thổi dính sát vào người, không có mặc nội y, hai điểm trước ngực kia lộ ra thập phần rõ ràng.
Thượng Quân Ngạn nhìn thấy giữa l*иg mày nhíu chặt, vệ sĩ phía sau đều nhanh chóng quay người đi.
Đi đến dưới lầu, Thượng Quân Ngạn ngẩng đầu nhìn đến phong cảnh dưới váy cô, gân xanh trên tay nháy mắt bạo trướng, người phụ nữ này thế nhưng ngay cả qυầи ɭóŧ cũng không mặc!
Tô Tình biết bị anh phát hiện, cố ý tách chân ra, còn đem làn váy kéo lên trên.
Mắt thấy cô sắp kéo đến đùi, Thượng Quân Ngạn cấp tốc đi vào đi lên lầu đem cô túm trở về phòng ngủ, một phen ném lên trên giường!
Tô Tình ghé vào trên giường cười ha ha, hoàn toàn không biết giờ phút này tư thế của mình đối với một người đàn ông đang tức giận mà nói chính là hành vi kɧıêυ ҡɧí©ɧ.
Thượng Quân Ngạn đứng ở đuôi giường, nhìn đến váy ngủ cô đã kéo đến bên hông, lộ ra một đôi chân dài thẳng tắp cùng cái mông mượt mà trắng nõn, tưởng tượng đến mấy ngày này mình không ở đây cô đều chân không như thế này xuất hiện trước mặt vệ sĩ, không thể tiếp tục duy trì sự bình tĩnh, bắt lấy cổ chân cô dùng sức túm xuống, một tay cởi bỏ dây lưng, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ sớm đã cương cứng giữa háng nhắm ngay huyệt khẩu khô khốc của cô dùng sức đỉnh vào.
Nhưng cắm vào vài lần cũng không thể tiến vào, bởi vì quá khô khốc.