Bất quả bởi vì như thế này nên mới càng đáng xem hơn đúng chứ?
Thế là nhóm khách quý sôi nổi xuống xe, đi theo người dẫn đội được đạo diễn an bài tiến vào khu khoa học kỹ thuật.
Sau khi đi vào, họ liền thấy không ít gian hàng của các công ty, triển lãm rất nhiều đồ điện gia dụng có trí năng AI và người máy.
Cùng với sân khấu lớn nhất giành cho trận tranh tài sắp tới.
Sầm Hạo Cơ được nhận một tờ rơi từ người khác, anh ta hỏi mọi người: "Mọi người có muốn tiện thể kiếm thêm thu nhập không?"
Từ Lân cười hỏi: "Có phải cậu đã có biện pháp nào rồi không?"
Sầm Hạo Cơ giơ tờ rơi trong tay lên, "Chúng ta có thể đi phát tờ rơi, tôi biết một ít tiếng Anh Hoa."
Từ Lân cười nói: "Ý kiến này không tồi nha, chúng ta thử xem nào."
Khương Ỷ cũng gật đầu, "Tôi cũng đồng ý."
Ngoại trừ phát tờ rơi, cô ấy cũng không nghĩ ra được bọn họ sẽ làm việc gì.
Thế là nhóm này đã tìm được cách kiếm thu nhập thêm
Trước kia, Sầm Hạo Cơ từng ở Anh Hoa Quốc làm thực tập sinh, cho nên anh ấy chẳng những biết nói tiếng Anh Hoa mà còn có người nhận ra anh ấy nữa.
Sau đó, người ấy cho bọn họ công việc phát tờ rơi, một giờ mỗi người được năm trăm Anh Hoa tệ.
Phát xong một giờ, vừa vặn có thể đi xem thi đấu được rồi.
Nghi Vân Phỉ nhìn về phía Giang Hựu đang mặt mày lạnh lùng cười hỏi: "A Hựu, chúng ta cũng đi kiếm chút thu nhập thêm nhé."
Giang Hựu nhìn về phía cô ta hỏi: "Sẽ không phải cô cũng tính đi phát tờ rơi chứ?"
Nghi Vân Phỉ đương nhiên không muốn bắt chước phương pháp kiếm tiền của nhóm khác.
Vì thế cô ta dùng ánh mắt sùng bái và ỷ lại nhìn anh ta, "Anh lợi hại như vậy, nhất định sẽ có biện pháp khác kiếm tiền, em sẽ theo sát bước chân anh."
Anh ta nhíu mày nói: "Tôi có thể đi làm phiên dịch kiếm tiền, nếu cô muốn theo chân tôi thì cô có làm được không?"
Giang Hựu cũng tốt nghiệp đại học Đế Đô, anh ta cũng tinh thông vài loại ngoại ngữ.
Khi anh ta đi vào khu triển lãm thì anh ta đã nghĩ ra được mình sẽ làm gì để kiếm thêm thu nhập rồi.
Lần này anh ta cũng hi vọng mình biểu hiện xuất sắc để 'tẩy trắng' bản thân.
Câu hỏi này quá trực tiếp, điều này làm cho sắc mặt Nghi Vân Phỉ cứng đờ.
Cô ta không có học trường giống như Quý Thanh Dữu, Quý Thanh Dữu chẳng những nhảy lớp còn là học bá, còn cô ta khi thi tốt nghiệp trung học không đạt tới điểm sàn, cho nên cô ta đã dùng tiền để vào một trường đại học hạng ba.
Cho nên cô ta làm sao có thể đi phiên dịch được.
Trước kia khi nhìn Giang Hựu dùng lời nói làm nghẹn họng Quý Thanh Dữu, cô ta cảm thấy rất thoải mái, hiện tại đổi lại thành mình, cô ta rất khó chịu.
Cô ta nở một nụ cười miễn cưỡng, "Em có thể cổ vũ anh mà!"
Giang Hựu cười nhạo một tiếng, "Được, vậy cô cổ vũ tôi đi."
Quả nhiên, không thể ôm hi vọng quá lớn với cô ta được.
Nghi Vân Phỉ chỉ có thể kiên trì đi theo phía sau anh ta, cảm thấy chính mình đặc biệt khó xử.
[Ảnh đế Giang khảo vấn linh hồn bạn gái, cô làm được không? Cười chết tôi rồi!]
[Trong lòng của anh ta kỳ thật đã biết bạn gái không làm được.]
[Không nghĩ tới ảnh đế Giang có cái miệng độc địa như vậy, đây vẫn là đối với bạn gái đó!]
[Nghi Vân Phỉ trả lời cũng rất tuyệt, quả nhiên muốn làm 'bạch nhãn lang' thì da mặt phải đủ dày, cô ta chuyên môn đi hút máu người khác.]
[Mặt Nghi Vân Phỉ cứng đờ luôn, ảnh đế Giang là không thấy được thật hay vẫn là giả bộ không thấy được vậy? Tôi nhìn đều thấy xấu hổ.]
[Cho nên đây là kết quả tự mình bám lấy người khác của Nghi Vân Phỉ? Giang Hựu đối xử với cô ta qua loa quá!]
[Điều này đã chứng minh một sự kiện, ôm đùi cũng có nguy hiểm đó!]
Fan Giang Hựu thấy anh ta đối đãi với Nghi Vân Phỉ như vậy thì đều trầm trồ khen ngợi.
Người đại diện Giang Hựu cũng cho người dẫn dắt tiết tấu, làm cho mọi người có ấn tượng, Nghi Vân Phỉ là người có tâm cơ nặng, lén lút gài bẫy Giang Hựu, cho nên anh ta mới đồng ý hẹn hò với cô ta.
Mọi người không thấy được khi mỗi lần ảnh chụp bị lộ ra ngoài đều là Nghi Vân Phỉ chủ động đi khách sạn hoặc đi tới phòng tìm Giang Hựu hay sao?
Kết luận chính là Nghi Vân Phỉ tính toán muốn ôm đùi ảnh đế, tất cả đều là tự biên tự diễn.
Bây giờ thấy thái độ Giang Hựu đối với Nghi Vân Phỉ, chẳng những fan anh ta tin tưởng vững chắc không nghi ngờ, ngay cả người thường đều tin.
Nghi Vân Phỉ còn có một bộ phận fan trung thành, nhìn thấy cơn mưa bình luận đó liền lập tức phản kích.
[Coi như Phỉ Phỉ của chúng tôi ôm đùi thì ảnh đế Giang cũng là bạn trai công khai của cô ấy, không giống như Dữu nào đó, người ta là ôm đùi kim chủ.]
[Chậc chậc, cổng nhà của tổng giám đốc Lục tập đoàn Huy Diệu cũng không phải dễ vào như vậy đâu, cho nên Dữu nào đó chỉ có thể ôm đùi Hoắc Tinh Thần trước thôi!]
[Mấy người đối với bối cảnh của Ngỗng tử có hiểu lầm gì sao? ]
[Tôi tin tưởng Ngỗng tử và mắt nhìn của mình, fan của Nghi Vân Phỉ cũng đừng đem chuyện này để rửa sạch và dời đi hỏa lực nha.]
[Đúng vậy, ảnh chụp vạch trần chỉ có cảnh Dữu Dữu chúng tôi ăn cơm với tổng giám đốc Lục, cũng không có một mình đi khách sạn tìm anh ta, vậy không thể là quan hệ khác sao? Mấy người dựa vào cái gì mà nhận định đây chính là kim chủ chứ? Xin cầm chứng cứ tới nói chuyện đi!]
Fan Thanh Dữu phản kích lại rất nhanh.
Trung tâm triển lãm.
Hoắc Tinh Thần nhìn thấy hai nhóm khác đều tìm được cách kiếm thêm thu nhập, anh ấy hỏi Thanh Dữu: "Chúng ta có muốn tiện thể kiếm thêm ít tiền không?"
Đối với Thanh Dữu, anh ấy tin tưởng mặc kệ cô ở nơi nào, chỉ cần ra tay liền có thể kiếm tiền.
Thanh Dữu cười nói: "Đương nhiên."
Cô dẫn theo Hoắc Tinh Thần xem phần giới thiệu của cuộc thi đấu lần này, "Nếu có thể giành được hạng nhất cuộc thi lắp ráp người máy, thì chúng ta có thể nhận được một trăm vạn Anh Hoa tệ."
"Chúng ta có thể dùng trong mấy ngày."
Anh Hoa tệ không có giá trị bằng Lư tệ, một trăm vạn ước chừng khoảng hơn ba mươi vạn Lư tệ.
Hoắc Tinh Thần liền biết Dữu Dữu vừa ra tay thì sẽ là đại chiêu, "Cái này đương nhiên tốt rồi."
Anh ấy cũng là hiểu tiếng Anh Hoa, xem hết thể lệ ở phần giới thiệu, anh ấy không khỏi hỏi: "Nhưng mà thời hạn báo danh nhóm nghiệp dư đã qua, chúng ta làm thế nào báo danh được nữa?"
Thanh Dữu chỉ chỉ cột giới thiệu những công ty tham gia triển lãm lần này, nói: "Vậy chúng ta lấy danh nghĩa công ty tham gia đi."
Hoắc Tinh Thần theo tay cô chỉ nhìn sang, nhìn thấy tên của tập đoàn Huy Diệu, anh ấy hiểu ngay, "Chủ ý này hay đó."
Khán giả cũng nhìn sang, khi thấy tên của tập đoàn Huy Diệu thì mọi con mắt đều sáng lên.
[Tin nóng tới, tin nóng sốt tới đây!]
[Quý Thanh Dữu muốn chủ động tìm kim chủ hỗ trợ sao? ]
[Quá dữ, tính tình Quý Thanh Dữu quả nhiên rất trực tiếp, trong chương trình phát sóng trực tiếp vẫn dám tìm kim chủ, bộ không sợ bại lộ sao? ]
[Tin tổng giám đốc Lục là kim chủ của cô ta là vừa mới vạch trần thôi, cô ta lại không biết gì cho nên mới dám đi tìm đó.]
[Cũng đúng, tôi rất muốn nhìn cách cô ta với kim chủ chung đυ.ng như thế nào.]
Đạo diễn cũng kích động, số lượt xem phát sóng trực tiếp sẽ lập nên một kỉ lục mới cho coi.
Thanh Dữu từ trên bản đồ tìm được vị trí triển lãm của Huy Diệu, sau đó dẫn theo Hoắc Tinh Thần tìm tới.
Kiếp trước tổ tiết mục cũng đã từng tới Anh Hoa Quốc, nơi đến đầu tiên cũng chính là chỗ này.
Bất quá không có máy bay tư nhân của Hoắc Tinh Thần, ở trên máy bay thường nguyên thân đã uống ly nước trái cây Nghi Vân Phỉ đưa, liền bị tiêu chảy.
Sau khi xuống máy bay, bởi vì bị tiêu chảy nghiêm trọng nên nguyên thân bị tổ tiết mục đưa đi bệnh viện, cho nên không có tới trung tâm triển lãm.
Bởi vậy nguyên thân chẳng những bỏ qua cơ hội biểu hiện, còn bị khán giả mắng là phế vật chỉ biết cản trở, làm ra vẻ, cố ý tránh né công việc làm liên lụy ảnh đế Giang.
Mà Nghi Vân Phỉ tại sẽ trung tâm triển lãm ngẫu nhiên gặp được Lục Thiệu đang dẫn công ty tham gia triển lãm, cô ta chủ động tiến lên chào hỏi.
Mặc dù hai người không nói lời gì, nhưng lại làm cho khán giả và nhóm khách quý nhận định cô ta là thiên kim tiểu thư, nếu không thì làm sao lại biết nhân vật như vậy.
Cũng tạo thêm một tầng ánh sáng thần bí cho Nghi Vân Phỉ, làm cho cô ta càng thêm sáng chói.
Thanh Dữu suy đoán Lỗ Quỳnh Ảnh lúc này sẽ không ngồi yên mà đem tin tức cô có kim chủ tung ra ngoài.
Vậy thì hiện tại cô sẽ đi gặp kim chủ một lần để thỏa mãn lòng hiếu kì của mọi người đi.