Trở Thành Bí Mật

Chương 3

Quý Thanh Hồng không phát hiện ra có một cái camera đang hoạt động ở một góc khuất.

Quý Thanh Hồng chỉ có thể cảm nhận được cơ thể của mình càng ngày càng yếu ớt, mềm nhũn mất sức, dưới thân càng thêm ẩm ướt.

"Ưʍ..." Cảm giác này thật sự quá kỳ lạ, giống như một loại quả bỗng chín mềm, thậm chí anh còn có thể ngửi được mùi thơm tỏa ra từ cơ thể của mình.

Anh như một loại quả mọng ngọt ngào, vội vàng muốn người ta đến hái.

Cả hậu môn hay hoa huyệt đều đang đói khát đóng mở kịch liệt, Cảnh Minh Hạo cởϊ qυầи của anh ra, nhét ngón tay vào hoa huyệt tùy tiện thọc vào cái, Quý Thanh Hồng lập tức phát ra tiếng rêи ɾỉ thích thú.

Đại não như một đống hỗn độn, không thể nào suy nghĩ được chuyện gì, chỉ thuận theo nhịp điệu của Cảnh Minh Hạo mà tách hai chân ra, sau đó anh ngơ ngác nhìn chằm chằm Cảnh Minh Hạo cởϊ qυầи, trấn truồng quấn lấy mình, da thịt hai người dính sát vào nhau.

Cảnh Minh Hạo đẩy đùi của anh ta rồi dùng hai ngón tay kéo môi thịt của anh, dươиɠ ѵậŧ lớn cọ mạnh lên thịt huyệt mềm mại.

Vì hắn dùng sức quá mạnh, hoa huyệt xinh đẹp của Quý Thanh Hồng co rút vài cái, cùng lúc đó anh lại cảm thấy sung sướиɠ lạ thường, hoa huyệt cũng bắt đầu hộc nước ra ngoài.

Đương nhiên, đối với Cảnh Minh Hạo thèm muốn Quý Thanh Hồng đã lâu thì nhiêu đó vẫn chưa đủ.

Ngay sau đó, áo của hai người cũng được cởi ra, vυ' nhỏ của Quý Thanh Hồng bị Cảnh Minh Hạo nắm lấy xoa nắn mạnh bạo, sau đó dùng răng cắn xé, không ngừng liếʍ láp rồi mυ'ŧ mạnh.

Người song tính bị trúng thuốc không cần phải mở rộng cẩn thận, dươиɠ ѵậŧ của hắn cứ thế cọ xát rồi tiến vào trong mà bướm nộn thì ngoan ngoãn chảy nước, mở ra và thả lỏng, tùy ý để dươиɠ ѵậŧ to dài cᏂị©Ꮒ vào trong.

Cảm giác đau đớn khi màиɠ ŧяiиɧ bị xé rách truyền đến khiến Quý Thanh Hồng nghẹn ngào một tiếng, trong đôi mắt anh giăng đầy sương mờ nhưng không hoàn toàn là đau khổ.

Chí ít lúc dươиɠ ѵậŧ của Cảnh Minh Hạo bắt đầu đâm rút nhẹ nhàng, Quý Thanh Hồng vẫn không kìm lòng được mà phát ra tiếng thở dốc và rêи ɾỉ lẳиɠ ɭơ.

Dươиɠ ѵậŧ lớn từ từ cᏂị©Ꮒ vào trong, Quý Thanh Hồng vừa ứa nước mắt nói không vào được, quá lớn, vừa ngoan ngoãn lắc mông nuốt cả dươиɠ ѵậŧ vào, thậm chí vùng bụng bằng phẳng còn bị cᏂị©Ꮒ đến mức nhô lên.

"Lớn quá, ưm ưʍ..."

Quý Thanh Hồng hít một hơi, anh ngồi trên dươиɠ ѵậŧ lớn, hoa huyệt mẫn cảm bị lôиɠ ʍυ thô cứng của Cảnh Minh Hạo đâm vào, theo từng cú thúc của hắn, mông thịt trắng nõn nà và huyệt da^ʍ đều bị cᏂị©Ꮒ đến đỏ bừng.

Anh có thể dễ dàng nuốt hết cả dươиɠ ѵậŧ to như thế, nếu như miệng lỗ không chảy ra máu xử nữ thì không ai tin đây là lần đầu tiên anh bị người ta cᏂị©Ꮒ.

Nói không chừng họ sẽ cho rằng anh là một con điếm da^ʍ tiện, công việc hàng ngày là lắc lư cái mông da^ʍ phục vụ dươиɠ ѵậŧ của mọi người.

Đương nhiên nếu công việc của anh là thế thật, Cảnh Minh Hạo sẽ không cần xoắn xuýt do dự lâu đến thế.

Năng lượng tiêu hao bởi sự xoắn xuýt do dự mấy ngay nay đều hóa thành lửa dục đối với Quý Thanh Hồng trong thời khắc này, dươиɠ ѵậŧ của Cảnh Minh Hạo càng thúc càng nhanh, càng thúc càng mạnh.

Quý Thanh Hồng bị cᏂị©Ꮒ tơi bời, nước mắt rưng rưng, lúc đầu còn có thể khóc lóc xin tha nhưng sau đó anh chẳng thể nói nên lời nữa, chỉ cần muốn nói một câu là sẽ bị Cảnh Minh Hạo dập tan tành.

Anh thở hổn hển, cái mông lẳиɠ ɭơ bị làm đến mức không thể chịu nổi nữa mà điên cuồng co rút run rẩy, kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ lớn của Cảnh Minh Hạo, từ chỗ sâu nhất trong huyệt da^ʍ của anh phun ra một luồng nước.

"Nhanh vậy à? Nhanh thế mà đã phun nước rồi sao, anh đúng là có thiên phú đó!" Cảnh Minh Hạo nở nụ cười, hắn thấy khá vui vẻ.

Hắn lại nhìn Quý Thanh Hồng mặt mũi đỏ bừng, hai mắt như ngậm nước xuân, dươиɠ ѵậŧ của Cảnh Minh Hạo lại liều mạng thúc vào chỗ sâu hơn.

Bị cᏂị©Ꮒ quá ác nên huyệt da^ʍ không nhịn được mà siết chặt lại, lỗ thịt bị dươиɠ ѵậŧ nhồi đầy không còn một khe hở nào, đến miệng huyệt cũng bị nhét đầy đến mức không còn nếp uốn.