Sau Khi Bị Tra Nam Vứt Bỏ Ta Leo Giường Cha Hắn

Chương 15: Bị ngã xuống nước

Niên Dao quay đầu lại, là Bùi Ninh, người nọ đang cao ngạo, vẻ mặt kinh thường nhìn cậu.

Ánh mắt này cậu rất quen thuộc, từ nhỏ tới lớn đã có rất nhiều người dùng ánh mắt như này nhìn cậu, có rất nhiều người bởi vì chán ghét cơ thể cậu, có rất nhiều người đơn giản là kinh thường cậu vì tiền bán rẻ thân thể, dù sao thì từ khi sinh ra cậu đã không được tốt đẹp, nhìn thế nào cũng thấy cậu là kẻ ti tiện lại đê hèn.

“Tôi là bạn trai chính thức của Nghiêm Đồ, dựa vào cái gì lại không thể tới nơi này?” Niên Dao đứng lên, nhìn Bùi Ninh trào phúng nói: “Anh giả vờ là người băng thanh ngọc khiết, lại mập mờ không rõ với bạn trai người khác.”

“Sao tôi nghe Nghiêm Đồ nói các người đã chia tay?” Bùi Ninh không cam lòng yếu thế, cũng trào phúng lại cậu.

“Vậy anh có nhìn thử xem tôi có cùng Nghiêm Đồ lên giường nữa không, như vậy là có thể biết chúng tôi đã chia tay hay chưa.”

Bùi Ninh đã bị cậu kích động, ánh mắt trở nên sắc bén hơn: “Cậu cũng chỉ biết những thủ đoạn hạ tiện đó thôi sao, người Nghiêm Đồ yêu là tôi.”

“Vậy thì thế nào? Bây giờ anh ta chỉ là không buông bỏ được anh thôi, nhưng anh ta không chia tay với tôi, anh cảm thấy anh ta yêu anh được bao nhiêu?” Niên Dao đứng đối diện Bùi Ninh, hai người đều không chịu nhượng bộ.

Đột nhiên Bùi Ninh cười khẽ, tiến tới gần cậu, Niên Dao hơi nghi hoặc, lại bị anh ta đẩy mạnh, ngã vào bên trong bể phun nước.

“Niên Dao...” không biết Nghiêm Đồ từ nơi nào chạy tới, hắn đi tới bên cạnh kéo cậu lên, bây giờ là cuối thu, nhiệt độ ban đêm tương đối thấp, Niên Dao ngâm trong nước, lạnh tới mức run cầm cập.

Cậu vừa nhìn thấy Nghiêm Đồ tới, dường như đã có tự tin, chỉ vào Bùi Ninh nói lớn: “Nghiêm Đồ, là anh ta đẩy tôi xuống nước.”

Cơ thể Nghiêm Đồ cứng đờ, vẻ mặt cũng trầm xuống, buông tay đang ôm Niên Dao ra, lạnh lùng nói: “Niên Dao, cậu muốn diễn trò gì tôi cũng có thể cùng cậu diễn, nhưng cậu không thể tùy tiện vu oan cho người khác được.”

Niên Dao không tin được nhìn hắn: “Ý anh là tôi vu oan cho anh ta sao? Anh không tin tôi sao?”

Nghiêm Đồ chỉnh lại tây trang bị dính nước, không nhìn cậu: “A Ninh không phải như vậy.”

“Anh ta không phải là người như vậy, tôi là kẻ vu oan hãm hại người khác sao?” Niên Dao bò dậy, không biết cổ chân cậu đã đập trúng nơi nào, cảm giác nhói đau truyền tới, bình thường đυ.ng nhẹ đã được Nghiêm Đồ dỗ dành, bây giờ vẫn cố chịu đau, chất vấn Nghiêm Đồ: “Nghiêm Đồ, anh tin anh ta lại không tin tôi?”

Nghiêm Đồ nhíu mày: “Tôi và A Ninh đã quen biết nhiều năm, cậu ấy là người như nào, tôi rất rõ, cậu… Cậu không cần làm như này chỉ vì tôi lạnh nhạt với cậu mấy ngày nay, cậu nên nói lời xin lỗi với A Ninh đi.”

“Nói mẹ anh!” Niên Dao không nhịn được nữa, từ nhỏ cậu đã tiếp xúc với những dạy dỗ không tốt đẹp, ngoại trừ bình thường cố tình giả bộ ngoan ngoãn cũng không tính là giáo dưỡng tốt đẹp gì, cậu đẩy Nghiêm Đồ, không đẩy nổi hắn, cậu tức giận nói: “Anh xem camera xem, xem có phải tôi vu oan cho anh ta không?”

Lúc này Nghiêm Đồ cũng có chút do dự, nhìn thoáng qua Bùi Ninh đang đứng bên cạnh không lên tiếng.

Lúc này Bùi Ninh có chút bất đắc dĩ, dường như giống như một đứa nhỏ nghịch ngợm gây sự lại như không để tâm, xua tay nói: “Không sao cả, A Đồ cậu kiểm tra lại như cậu ấy nói đi.”