Hoàng Kinh Thiên Hạ: Chí Tôn Tiểu Độc Phi

Chương 76: Cơ ngực gợi cảm

Đế Thiên Thí nhàn nhạt cười một tiếng, đem mật rắn trong tay đưa cho nàng, "Đúng là đưa cho ngươi, nhưng mà phải sau khi luyện hóa xong mới có tác dụng."

Hoàng Khinh Vãn lập tức cười một mặt như hoa đào bay, hung hăng hôn một cái trên gương mặt yêu nghiệt, bá đạo tuyên bố, "Thiếu niên, ta thật sự yêu ngươi chết mất."

Đế Thiên Thí khẽ giật mình, nhẹ nhàng vuốt cái mũi của nàng một cái, "Những lời này ngươi có từng với qua với người khác hay không?"

"Yên tâm, người bình thường thì ta không sẽ yêu thích." Lúc này tâm tình Hoàng Khinh Vãn vô cùng tốt, ánh mắt lại nhìn vào những gốc cây nhỏ kết trái cây chung quanh bích đầm kia.

Đế Thiên Thí buồn cười vuốt tóc rối trên trán nàng, "Tiểu bảo bối, sau khi ngươi mất trí nhớ trái lại so với trước đó, đáng yêu hơn nhiều."

Hoàng Khinh Vãn không lịch sự chút nào liếc mắt, "Thiếu niên, trước đến nay ta vẫn luôn đáng yêu, có biết chưa!"

"Ha ha." Đế Thiên Thí cười nhẹ, thân hình lóe lên, đạp trên sóng biếc bay đi, trực tiếp đáp xuống trước cây nhỏ ở bờ bên kia.

Lúc này mùi thơm của quả lan tỏa khắp nơi, hết thảy mọc ra được năm cây nhỏ, ở trên gốc kia cây nhỏ chính giữa, kết thành ba trái màu đỏ nhỏ như quả trứng gà. Mỗi trái cây đều tản ra màu đỏ rực rỡ, chỉ là nhìn thấy ánh sáng như thế này đều làm cho cả người thư thái vô cùng.

"Tiểu bảo bối, lúc gặp nhau vào năm ngoái, thánh quả Huyễn Linh khắp cả cây, nhưng bị ngươi hái đi toàn bộ." Đế Thiên Thí đặt Hoàng Khinh Vãn xuống hồi tưởng lại, "Duy chỉ chừa lại ba trái chưa chín này, hôm nay đến thì đều đã chín rồi."

"Ta có lòng tham đến như vậy sao?" Hoàng Khinh Vãn vừa nói, một bên hai mắt tỏa ánh sáng, tiến lên mấy bước vượt phía trước, tay nhỏ đã hái xuống một thánh quả Huyễn Linh.

"Ái chà, cho dù là mất trí nhớ, cái bệnh tham lam này vẫn không thay đổi."

"Thiếu niên, ngươi sai rồi, ta đây không phải là tham lam, là không để phung phí của trời. Những bảo bối này, chỉ có rơi vào trong tay ta, mới có thể biến thành vật cực kỳ hữu dụng."

Đế Thiên Thí đều có chút bó tay với tiểu gia hỏa trước mắt này rồi, ha ha.

Cuối cùng, ánh mắt của hắn lại hướng về phía bích đàm, nước trong bích đàm vốn dĩ bị máu tươi của rắn hai đầu nhuộm đỏ, lúc này đã khôi phục một màu xanh lục bát ngát. Đế Thiên Thí một bên ôm toàn bộ thánh quả Huyễn Linh bị Hoàng Khinh Vãn hái xuống, mang theo nàng dứt khoát nhảy vào trong đầm nước.

"Soạt…"

Yêu nghiệt như hắn trong lúc nhảy vào trong đầm nước, nước xanh biếc rối rít rẽ hướng sang hai bên tạo thành một con đường. Hắn ôm Hoàng Khinh Vãn, toàn thân không dính một giọt nước nào. Một đường bên trong đầm nước thông thẳng tới đáy đầm.

Hoàng Khinh Vãn ở trong ngực hắn, dựa vào l*иg ngực ấm ấp, từ bên kia truyền đến tiếng tim đập của hắn. Nàng vươn tay ra, sờ lấy bộ ngực rắn chắc, bất thình lình buông một câu, "Thiếu niên, cơ ngực của ngươi thật gợi cảm."

"Càn rỡ." Đế Thiên Thí đè lại tay nhỏ của Hoàng Khinh Vãn sờ loạn ở trên người hắn một cái, không khỏi hơi thất thần. Tiểu bảo bối này, trước sau tương phản cũng quá lớn, một năm trước còn không cho hắn tới gần trong phạm vi một trượng chung quanh nàng, bây giờ lại sờ lên người hắn, khiến hắn trong lúc nhất thời không thích ứng kịp.

"Aiz, không cho phép sờ sao?" Hoàng Khinh Vãn lập tức trừng một đôi mắt to ủy khuất, vô cùng đáng thương nhìn hắn.

"Tiểu bảo bối, chờ ngươi trưởng thành ta lại để cho ngươi sờ đủ." Đế Thiên Thí thổi mạnh cái mũi của nàng, ôn nhu nói.

"Ngạch ---"

Trong nháy mắt trong đầu Hoàng Khinh Vãn liền nhảy ra mấy hình ảnh không đứng đắn.

Trưởng thành, sờ đủ? Giường đỏ ấm áp, *** hàng đêm? Hiện tại nàng cũng chỉ quen tay thành nghiện mà thôi, cũng chưa có dự định đến mức kia.

Trong đầu, não lại không tự chủ được hiện ra dáng người tuyệt đẹp của Đế Thiên Thí. Được rồi, ta xấu xa một lần vậy.