Hoàng Kinh Thiên Hạ: Chí Tôn Tiểu Độc Phi

Chương 60: Ấn ký Thánh Nguyệt


Bọn hắn đều là Hoàng tộc, nếu như thiếu nữ trước mắt này là Thập Thất công chúa thật, muốn để bọn hắn quỳ xin lỗi, còn ở cửa hoàng cung quỳ thẳng một tháng, bọn hắn trãi qua chuyện này về sau còn lăn lộn thế nào? Lúc này, đã có người bắt đầu đánh trống lui quân. Qua hồi lâu, mới nghe thấy trên long ỷ Hoàng chủ Thánh Nguyệt trầm giọng nói, "Được, bản hoàng đồng ý lời của Thập Thất."

Hoàng Khinh Vãn ngước mắt hơi liếc nhìn Hoàng chủ Thánh Nguyệt một chút, nam tử kia vẫn như cũ ngồi ngay ngắn dưới ánh trăng thanh khiết, toàn thân thánh quang bao phủ, thấy không rõ nửa phần dung nhan của hắn. Trong nội tâm nàng hừ lạnh một tiếng, đôi mắt lạnh lẽo liếc nhìn tất cả những người gây khó dễ cho nàng, tiện nhân trong thiên hạ sao mà nhiều quá, mỗi một người nàng nhất định sẽ bẫy chết!

"Hừ, ta cũng không tin ngươi là thật!" Cơ Linh Tuyết hừ một tiếng, đứng dậy, thần sắc ngạo nghễ nhìn chằm chằm Hoàng Khinh Vãn.

Cơ Minh cũng là mặt mũi tràn đầy băng sương, nhìn Hoàng Khinh Vãn giống như nhìn một cổ thi thể. Đời này của hắn, kẻ đáng ghét nhất, Cơ Vãn Nguyệt xếp hạng đầu tiên. Trời sinh là thánh linh thể chất, trời sinh liền có được cường đại linh căn, càng tập trung ngàn vạn sủng ái vào một thân đích nữ của hoàng hậu, trong bụng mẹ đã mở ra mệnh tinh, bất quá bảy tuổi đạt đến linh sư cảnh giới, mà hắn Cơ Minh, liều mạng tu luyện, hơn một trăm tám mươi tuổi mới đạt tới linh sư cảnh giới. Chỉ cần Cơ Vãn Nguyệt tại thế một ngày, tất cả hoàng tử công chúa bọn hắn đều vĩnh viễn không có ngày nổi danh!

Nếu nàng là thật thì thế nào? Hôm nay bày ra thủ đoạn, cũng nhất định phải để nàng chết không có chỗ chôn!

Cơ Linh Tuyết đồng dạng nghiến răng, Cơ Vãn Nguyệt, xem ta gϊếŧ chết ngươi như thế nào! Các Hoàng tử còn lại trong lòng tâm tư dị biệt, lại từng người không có một chút lòng tốt.

"Đừng nhìn ta như vậy, khuyên trong lòng các ngươi tốt nhất vẫn là đừng nghĩ ra ý định quỷ quái gì."

Hoàng Khinh Vãn sâu kín nhìn lướt qua bọn hắn, hỏi, "Tóm lại muốn nghiệm như thế nào?"

"Hoàng tộc Thánh Nguyệt Hoàng Triều chúng ta, trời sinh đã có khí tức Hoàng tộc , chuyện này không giả được, chỉ cần triệu hoán Thánh Nguyệt Thần thú đến đây xem xét, liền có thể phân rõ thật giả."

Bát hoàng tử Cơ Bình đứng ra nói, hắn cùng Cơ Minh là huynh đệ, dáng dấp giống nhau đến bảy phần.

"Chỉ là Thánh Nguyệt Thần thú cũng không thể muốn triệu hồi là triệu hồi, nghe nói trên người Thập Thất có ấn ký Thánh Nguyệt , vì xác định huyết mạch hoàng tộc, ấn ký Thánh Nguyệt kia nhất định phải để chúng ta xem qua." Ngũ hoàng tử Cơ Khôn nói.

"Đúng vậy, ấn ký Thánh Nguyệt nhất định phải để chúng ta xem qua!" Lời Cơ Khôn vừa nói ra, lập tức dẫn tới một đám phụ họa.

Hoàng Khinh Vãn cười một tiếng, gương mặt xinh xắn đáng yêu vô cùng. Trong lòng lường trước cái gọi là ấn ký Thánh Nguyệt kia, chính là ấn ký màu đỏ sậm trên vai trái của nàng.

Ánh mắt Nàng băng lãnh, khóe miệng lại mỉm cười,"Ấn ký Thánh Nguyệt trên người của ta, các ngươi muốn nhìn đều có thể, nếu như xác định thân phận của ta, ta muốn người nào từng nhìn qua thân thể của ta đều toàn bộ khoét hai mắt, các ngươi có dám?"

Đám đông sững sờ, khoét hai mắt, vậy mà nàng cũng nghĩ ra được!

"Ngươi quá độc ác!" Cơ Linh Tuyết phẫn hận nói.

"Ta là một nữ nhi, bị các ngươi cưỡng ép nhìn thân thể, các ngươi còn không ngoan độc sao!" Hoàng Khinh Vãn lạnh lùng liếc nhìn ả, món hàng này cùng với mẹ của ả, đều là trứng thối.

"Tuy là như thế, cũng không nên muốn khoét hai mắt của người ta!" Ngũ hoàng tử Cơ Khôn nói.

"Lắm lời quá!" Hoàng Khinh Vãn tỏ vẻ không kiên nhẫn, "Muốn nhìn thân thể đích công chúa thì phải đưa ra đồ vật đánh đổi ngang giá! Không có quyết đoán cùng với lòng gan dạ, đừng ở chỗ này lải nhải!"

"Tỷ tỷ, Tiểu Thập Thất thật quá giỏi rồi!" Nhóm tỷ đệ quái dị biếи ŧɦái bên kia mặt luôn âm trầm lúc này trên mặt cũng biểu lộ mấy phần nhu hòa.