Hoàng Kinh Thiên Hạ: Chí Tôn Tiểu Độc Phi

Chương 58: Nhiều người gây khó dễ


Một đôi mắt màu đỏ sậm trong suốt, lúc này chiết xạ ra vài tia lãnh quang, nàng ngẩng đầu, ánh mắt ngạo nghễ, "Phụ hoàng của ta thần thông quảng đại, ngay cả nữ nhi của mình cũng không phân biệt được sao, là thật hay giả cũng không thể biết rõ, còn cần ngươi phải đi ra chỉ điểm?"

Hoàng Khinh Vãn một lời nói ra, đám người lại hít vào một ngụm khí lạnh, bất quá là tám tuổi nữ oa, nhưng không có nửa phần khϊếp sợ, ngược lại là một mảnh bá khí, để cho người ta không khỏi thán phục từ tận đáy lòng.

Sắc mặt Cơ Minh có mấy phần khó coi, lại tiếp tục hướng Hoàng chủ Thánh Nguyệt nói, "Nhi thần chỉ vì suy nghĩ cho Thánh Nguyệt Hoàng Triều, tên này giống như Thập Thất tự dưng xuất hiện, đối với Thánh Nguyệt Hoàng Triều chính là một tai họa thật lớn!"

"Đúng vậy, Thất hoàng tử nói rất đúng."

Sau một lát, rốt cục bắt đầu có âm thanh phụ họa Cơ Minh.

"Thập Thất công chúa lần này trở về rất quỷ dị, thật là có vô vàn điểm khả nghi."

"Huyết mạch của hoàng thất không thể giả, cầu xin hoàng chủ bệ hạ, nghiệm thân chứng minh, lúc đó nhận con gái cũng không muộn."

"Mời hoàng chủ bệ hạ, nghiệm thân chứng minh!"

Bên trong Sùng Hoa Bảo Điện, một loạt tiếng vang phụ họa.

Đôi mắt đỏ của Hoàng Khinh Vãn có chút nheo lại, xem ra những Hoàng tộc này của Thánh Nguyệt Hoàng Triều tâm cơ đều rất khó dò.

Nghiệm thân chứng minh sao?

"Hừ." Từng âm thanh lạnh lẽo vang lên, Khương Văn Tĩnh một thân áo đỏ như lửa, đi từ từ đến bên cạnh Hoàng Khinh Vãn, khuynh quốc dung nhan lúc này đã che kín băng sương, nàng lạnh lùng nhìn bốn phía Hoàng tộc, "Các ngươi đang chất vấn bản cung sao? Bản cung ngay cả nữ nhi của mình là thật hay là giả cũng không phân biệt được?"

Lời Hoàng hậu vừa nói ra, đám người lại một phen im lặng, lại nghe Khương Văn Tĩnh tiếp tục nói, "Đừng tưởng rằng bản cung không biết trong các ngươi có ít người đang ôm tâm tư gì, bản cung mắt nhắm mắt mở không truy cứu, không có nghĩa là bản cung cái gì cũng không biết, hôm nay, ai dám mạo phạm Thập Thất công chúa, bản cung tất nhiên chém chết hắn đầu tiên!"

"Tiểu nương thân" này của nàng cũng quá cường hãn rồi phải không! Hoàng Khinh Vãn càng ngày càng phát hiện ra nàng thích "Tiểu Nương thân" này, Hoàng chủ Thánh Nguyệt ở đây, nàng lại như vậy bá khí tuyên bố, hoàn toàn không đem bất luận kẻ nào để vào mắt.

Hoàng chủ Thánh Nguyệt toàn thân bao phủ bởi ánh sáng thanh khiết dưới ánh trăng, vẫn không lên tiếng.

Sắc mặt Cơ Minh rất khó nhìn, trong lúc nhất thời cũng không nói chuyện.

"Hoàng hậu nương nương lời ấy sai rồi." Trong đại điện an tĩnh đến âm thanh hô hấp đều có thể nghe thấy, lại đột nhiên đi ra một thiếu nữ diện bộ váy màu vàng, bên cạnh nàng là một phu nhân che mặt.

Chỉ thấy thiếu nữ màu vàng đi đến giữa đại điện quỳ xuống, ngẩng đầu nói, "Phụ hoàng, chúng ta đều vô cùng hi vọng, Thập Thất muội có thể bình an trở về, hôm nay mọi người bất quá cũng vì Thánh Nguyệt Hoàng Triều mà suy nghĩ, huyết mạch chính tông không cho phép ra nửa phần sai lầm, Hoàng hậu nương nương nửa năm qua tâm tình nhớ thương nữ nhi, khó tránh khỏi sẽ bị một vài người có tâm tư bất chính mê hoặc."

"Đúng vậy, Tuyết Nhi nói không sai, hoàng chủ bệ hạ xin nghĩ lại." Phu nhân che mặt lên tiếng, ả chính là người bị Khương Văn Tĩnh cuồng nộ tát hai cái Tiêu quý phi.

"Phụ hoàng, huyết mạch chính tông không thể là giả, xin nghĩ lại." Tiếp theo, lại có mấy vị hoàng tử tiến lên, quỳ trên mặt đất, khẩn thiết nói ra.

Hoàng Khinh Vãn cười lạnh, những người này thật đúng là khiến nàng nổi da gà, được rồi, từng người từng người nàng trước nhớ kỹ, còn nhiều thời gian, có ngày nàng sẽ bẫy chết các ngươi.

"Cả nhà các ngươi! Các ngươi cùng nhau liên hợp lại muốn ức hϊếp Tiểu Thập!"

Khuôn mặt Khương Văn Tuấn lúc này so với đáy nồi còn đen hơn, hai tay ôm quyền, ngón tay bóp vang lên kèn kẹt, hắn đã không nhịn được, muốn tiến lên đem những người kia đạp loạn một hồi.