Tần Giao quay lại gọi cho mẹ già của mình, điện thoại đổ chuông rất lâu nhưng không ai bắt máy.
Tần Giao không biết phải làm sao đành gọi hệ thống để hỏi tình hình.
Nếu không phải hệ thống báo cho cô biết mẹ già đang ra ngoài dạo chơi với mùa xuân thứ hai, cô còn tưởng rằng bà mất tích.
“Kí chủ yên tâm, cô chỉ cần duy trì nguyên trạng là được, tuyến thế giới sẽ không dễ dàng lệch đi.”
Lời của hệ thống đã an ủi được Tần Giao, cô cảm thấy yên tâm hơn.
Chỉ cần tuyến thế giới không lệch đi, tiền lương của cô sẽ không bị trừ!
Thế là Tần Giao hài lòng chuyển sang phòng bếp.
Thật ra Tần Giao nấu ăn không giỏi lắm, trước đây khi chỉ có một mình, cô sống dựa vào đồ ăn đặt mang đến, bây giờ có thêm một người, hơn nữa còn là một đứa trẻ đang lớn, cũng không thể để cậu ăn đồ bên ngoài như cô.
Không còn cách nào khác, Tần Giao chỉ có thể mua nguyên liệu về nhà tự nấu.
Tuy nhiên, do tài nấu ăn kém, Tần Giao cẩn thận chọn món tôm luộc và rau chần.
Cả hai món đều rất đơn giản, chỉ cần luộc chín rồi vớt ra là được.
Tần Giao không giỏi nấu ăn, nấu nhìn cũng ra ngô ra khoai.
“Ăn cơm thôi.” Tần Giao gọi.
Không lâu sau Tạ Tiến từ phòng ngủ bên cạnh bước ra.
“Chúng ta sẽ ăn cái này?”
Tần Giao gật đầu, đưa cho cậu một đôi đũa, nói: “Đừng nhìn nó đơn giản nhưng mà ăn rất ngon. Con tôm này thực sự rất tươi.”
“Tôi không ăn tôm.” Tạ Tiến hơi cau mày, cậu dị ứng với tôm.
Tần Giao sửng sốt một chút, sau đó thản nhiên nói: “Không sao, vậy cậu ăn rau, tôi ăn tôm.”
Vì vậy, Tần Giao một mình ăn hết đĩa tôm tươi ngon, Tạ Tiến ăn nửa bát cơm trắng với rau diếp chần không có mùi vị.
Sau khi ăn xong, Tạ Tiến muốn rời đi, Tần Giao không chiều cậu, trực tiếp kêu cậu lại, bảo cậu đi rửa bát.
“Tôi nấu cơm, cậu rửa bát, rất công bằng.” Tần Giao nghiêm túc nói.
Tạ Tiến liếc nhìn Tần Giao người đang nghiêm túc dạy dỗ cậu, quay lại bếp rửa bát đĩa.
Tần Giao gật đầu hài lòng sau đó quay lại phòng ngủ, lấy đồ ngủ đi tắm rửa.
Căn nhà này của Tần Giao do cô mua bằng tiền vay hai năm trước để thuận tiện cho việc đi làm, bởi vì gần trường học, thuộc khu trung tâm nên giá tương đối cao, gắng lắm cô mới mua được một căn hai phòng ngủ và một phòng khách.
Để cho phòng rộng rãi hơn một chút, hai phòng ngủ không có phòng tắm riêng mà chỉ có một phòng tắm chung.
Trước đây, chỉ có Tần Giao sống một mình, cô chưa bao giờ nghĩ nó có vấn đề gì, nhưng hôm nay cô cảm thấy rằng nó có chút bất tiện.
Bởi vì quên mất trong nhà còn có người khác, cô lấy đồ ngủ nhưng lại quên lấy qυầи ɭóŧ.
Chắc là nhìn không ra đâu nhỉ?