Cậu Chủ Real Xuyên Từ Cổ Đại Về Rồi

Chương 21: Ý tưởng kinh doanh mới

"Chung tiểu ca, hôm nay cậu vừa mở sạp, không biết cậu định bán cái gì, việc làm ăn ở đây quả thật không dễ dàng, như vậy đi để tôi mở hàng cho cậu."

Chung Ý nói: "Bán chút cơm chiên với mì xào các thứ thôi ạ.”

"Chương đại ca khách sáo rồi, phải để em mời các anh em ở đây ăn cơm mới đúng, về sau mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn."

Chung Ý đi qua giúp Chung Kiến Quốc bày hàng, dán tấm áp phích lên thùng xe.

Khi mở bếp, Chung Ý quay qua hỏi Chương Đức Minh muốn ăn gì.

Dù sao cũng không có việc gì, Chung Ý lại nói muốn mời khách, bọn họ liền dứt khoát vây quanh xe ăn của cậu. Chương Đức Minh chỉ vào món ăn bày trên bàn hỏi: "Những thứ này đều có thể thêm phải không?”

Chung Ý gật đầu: "Vâng, muốn ăn cái gì thì thêm cái đó.”

"Vậy cho tôi một cơm chiên thịt heo với ớt xanh thái sợi, lại thêm chút đậu chua này vào đi, tôi thích ăn."

"Được, anh có muốn thêm trứng gà không?"

"Vậy thì cho tôi một quả đi." Chương Đức Minh trả lời.

Trước mặt Chung Ý bày hai cái chảo, khi dầu đã nóng thì cho thịt băm vào xào lửa lớn, nửa phút sau thì cho ớt xanh vào. Tiếp theo lấy ra một quả trứng gà, dùng một tay gõ vào thìa, trứng gà liền trượt vào cái chảo khác, trứng được xào lên, Chung Kiến Quốc liền đổ cơm vào trong chảo đảo cùng trứng gà.

Đợi hạt cơm được trứng gà bao lấy, thì cho thịt băm với ớt xanh thái sợi vào, thêm gia vị cho vừa ăn, mùi thơm dần dần nồng đậm tỏa ra xung quanh, Chung Ý đã bắt đầu cho cơm chiên vào hộp. Một hộp cơm, từ đầu đến cuối chỉ mất hai phút.

Các chủ quán vây quanh tấm tắc khen ngợi, bị mùi thơm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, có người thầm nghĩ: Cậu chủ quán cơm chiên mới này thật sự đúng là có chút tài nghệ.

Mới đầu bọn họ tưởng rằng đầu bếp là Chung Kiến Quốc, còn Chung Ý chỉ là phụ bếp thôi, đến khi hộp cơm chiên làm xong, mới biết mình đã lầm.

Chung Ý không ngừng tay, hỏi những người khác muốn ăn gì.

Các chủ quán ban đầu vốn còn có chút rụt rè giờ lại không chút do dự, tranh nhau gọi món, có người thích mì xào, có người thích bún xào, cơm chiên cũng không ít.

Chương Đức Minh là người đầu tiên được ăn cơm chiên, rất đỗi kinh ngạc, cơm chiên từng hạt chắc mẩy, chỉ là cơm chiên trứng thôi nhưng kỹ năng này phải có chút bản lĩnh mới làm được.

Hương vị thì càng không cần phải nói, mặn nhạt vừa phải, còn không có cảm giác dầu mỡ, thịt heo băm không bị khô cũng không bị mềm ăn cùng cơm lại rất hòa quyện, nhưng không làm mất đi hương vị đặc trưng của thịt. Ớt xanh thái sợi lại không bị nát, ăn có vị ngọt theo chút cay cay, ăn cùng thịt băm rất cuốn.

Nhưng mà thứ Chương Đức Minh thích nhất lại là đậu chua, đậu chua xào với thịt băm, hơi chua, nhưng rất giòn, ăn liền biết đã ngâm mấy ngày, thời gian vớt ra rất chính xác. Cơm chiên rất nhiều, Chương Đức Minh ăn từng miếng to, sau đó tự khen chính mình có mắt nhìn người rất tốt, được Chung Ý cho nhiều hơn một chút.

Mà sau khi ăn hết sạch sẽ, anh ta còn có chút choáng váng, vậy mà đã hết rồi?

Còn chưa ăn no, Chương Đức Minh cảm thấy mình còn có thể ăn thêm một phần nữa, không, hai phần, mà thêm ba phần nữa chắc vẫn được?

Chương Đức Minh ngẩng đầu nhìn những người khác đang ăn cơm chiên hoặc mì xào, đều ăn một cách hết sức chăm chú giống như anh ta, bộ dáng ăn như hổ đói kia, ai không biết còn tưởng rằng tám trăm năm không được ăn cơm.

Theo từng hộp cơm được chiên xong, xung quanh bọn họ đều là mùi thơm, nhìn người khác ăn ngon như vậy, những người không ăn đều phải nuốt nước miếng sốt ruột, sao lại có thể thơm như vậy.

Ngay cả Vương Châu lúc đầu không tới cũng có chút đứng ngồi không yên, sau khi bị nói hắn ta liền mặc quần áo vào, thuốc lá cũng dập đi, thậm chí còn cố ý rửa tay mấy lần.

Hắn nhìn về phía Chung Ý, lại nhìn thấy thực khách đang nhìn về phía này, trong lòng sinh ra một ý nghĩ, có lẽ có tiểu tử mới tới này, việc làm ăn ở góc này của bọn họ có thể phát đạt.

Vương Châu đảo mắt, trong đầu nảy ra một ý tưởng.

Hắn ta đứng ở giữa đường, vẫy tay chào mời những thực khách đang nhìn về hướng này, cao giọng hét lên: "Bán cơm chiên đây, cơm chiên thơm thấu trời đây, ăn xong sẽ không phải hối hận đâu."

"Soái ca mỹ nữ ngửi được mùi thơm thì tới xem qua chút, quán cơm chiên mới mở hôm nay thôi, cơm chiên, mì xào, bún xào đều có hết."

Tiếng hô này thật sự đã thu hút người đi tới phía bên này.

Chương Đức Minh đang xếp cuối hàng định gọi thêm một phần nữa, lúc đầu nghe Vương Châu hô cơm chiên còn tưởng rằng hắn muốn gây sự, nhưng mà khi nhìn thấy có người đi về phía này, Chương Đức Minh thoáng cái liền hiểu được tính toán của Vương Châu.

Hắn muốn lợi dụng quầy cơm chiên của Chung Ý để thu hút khách.

Có người là có thể kinh doanh rồi.