Thần Tượng Nhà Ta Lại Rớt Áo Choàng Rồi

Chương 8: Thi hát tình ca

Tác giả: Mặc Ngôn Mộc

Edit: Bilun

Trong một tòa nhà 28 tầng, Cố Việt Trạch mặc một thân áo sơ mi trắng quần tây đen, ngồi ở ghế chủ tịch.

Một bàn tay khớp xương rõ ràng đang cầm chiếc bút ký màu đen đánh dấu trên phần văn kiện đang phê duyệt.

Dưới mái tóc đen nhánh, đôi mắt lãnh đạm như chim ưng kia dường như có thể nhìn thấy tất cả.

Tiếng gõ cửa vang lên.

"Vào đi." Giọng nói lạnh lùng nhưng lại dễ nghe dường như có thể khiến người nghe mang thai.

Trương Vụ mặc một thân tây trang màu đen, vô cùng tinh anh: "Cố tổng, bên kia đã điều tra ra, tôi đã gửi tới hòm thư của ngài."

Cố Việt Trạch dừng động tác trên tay, ngẩng đầu: "Ừ."

Đậy nắp bút lại, ánh mắt dừng trên notebook bên cạnh, click mở văn kiện.

"Thời Phi 18 tuổi?" Tuy cũng nghĩ đối phương không lớn tuổi, nhưng không ngờ lại nhỏ như vậy.

Bên trên chỉ viết một vài sự tình đơn giản về Thời Phi, bao nhiêu tuổi, nhóm máu gì, nặng bao nhiêu cao bao nhiêu, nhà ở đâu, không còn gì nữa, giống như điền sơ yếu lý lịch.

Chi cả 10 triệu cũng chỉ tra được chút tin tức như vậy, cũng không biết năng lực làm việc của đối phương quá kém hay là quá lười.

Bên dưới còn đính kèm một bức ảnh hộ chiếu nền xanh lam, khuôn mặt trên ảnh không có biểu cảm gì, nhưng cũng có thể nhìn ra dung nhan tinh xảo của thiếu niên này, có thể chụp ảnh hộ chiếu đẹp thành như vậy, người bình thường không có ngũ quan tuyệt đối sẽ không làm được.

Cố Việt Trạch nhìn ảnh chụp, nói: "Đi tra xem tin tức gần đây của người tên Thời Phi này."

"Tôi có tra qua, người tên Thời Phi này gần đây đang tham gia một chương trình thực tế tên là 《 The Strongest Idol 》, cậu ta là người có danh tiếng nhất trong chương trình này, có điều hai ngày nay cậu ta ở trên mạng cũng rất ồn ào.

"Là ý gì?" Cố Việt Trạch nhướng mày.

"Một tuyển thủ tên Tần Trí đã bị Thời Phi PK loại ở vòng loại, công kích cậu ta trên Weibo, khiến cư dân mạng bàn tán sôi nổi, rất nhiều người mắng chửi Thời Phi thăng cấp có mờ ám. Sau đó Thời Phi trực tiếp phản bác lại, đồng thời huấn luyện viên của chương trình cũng ra mặt ủng hộ Thời Phi, hiện tại hướng gió trên mạng đã bắt đầu hướng về cậu ta.

"Thủ đoạn quảng cáo của mấy chương trình này trước nay đã như vậy. Anh cho bộ phận xã giao của công ty khống chế bình luận trên mạng một chút, cùng với tìm hiểu tình hình của Thời Phi trong chương trình một chút, có vấn đề gì thì nói với tôi một tiếng." Nói xong Cố Việt Trạch lại tiếp tục cúi đầu làm việc.

Trương Vụ chuẩn bị rời khỏi văn phòng. Cố Việt Trạch lại gọi hắn, nói: "Vé máy bay đi Vân Thành trước đừng mua."

Trương Vụ gật đầu đáp lời, cũng không hỏi gì liền rời khỏi văn phòng.

............

Đạo diễn Đằng đang xem đoạn phim mẫu do biên tập hậu kỳ cắt nối ra, phó đạo diễn đi tới nói cho ông ta hướng gió trên mạng và chuyện của Thời Phi.

"Nhanh như vậy?" Đạo diễn Đằng có nghĩ tới việc sau khi hai vị huấn luyện viên đăng Weibo, chắc chắn hướng gió trên mạng sẽ thay đổi, nhưng không ngờ chỉ mới qua hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi, đã nhất trí hướng về phía Thời Phi.

Giang Dục và Hà Lộ Lộ có sức hút lớn như vậy sao?

"Không chỉ như vậy, những tài khoản nói xấu Thời Phi lúc trước đang bị báo cáo trên diện rộng, hiển nhiên có người điều khiển sau lưng, tôi nghĩ có phải là hội hậu viện của Thời Phi hay không?"

"Thời Phi còn chưa ra mắt, có thể có mấy cái fan chứ, còn hậu viện hội. Tôi chỉ biết sau lưng cuậ ta có người, người ta ra tay giúp cậu ta."

Phó đạo diễn nghi hoặc: "Hai ngày trước Thời Phi bị trên mạng công kích như vậy, vậy sao kẻ đó không ra tay, bây giờ mới ra tay có chút thừa, dù sao huấn luyện viên đã đăng Weibo, thanh danh của Thời Phi vốn đã được cải thiện, tiêu tiền nhiều như vậy sao."

Đạo diễn Đằng nheo mắt nói: "Không rõ lắm, không biết có phải có công ty khác coi trọng Thời Phi hay không? Cậu nói việc này cho tổng giám đốc Ngô một chút, để tự anh ta suy xét."

Phó đạo diễn nói xong liền muốn rời đi.

"Chờ một chút." Đạo diễn Đằng nhìn cuộn phim trong tay mình, vẻ mặt càng ngày càng u ám: "Cậu gọi người bộ phận biên tập tới đây một chút, biên tập cái kiểu gì vậy."

Phó đạo diễn: "Vâng."

............

Bốn ngày sau, cuộc bầu chọn nhân khí trên mạng kết thúc, tất cả tuyển thủ đự bị là đào thải hay ở lại đã có kết quả.

Đới Lương thực may mắn bắt được vé thăng cấp, từ tuyển thủ dự bị trở thành một trong 12 người thăng cấp vòng đấu sắc đẹp, còn những tuyển thủ không thể thăng cấp khác, chương trình sắp xếp xe đưa bọn họ rời đi.

Hơn nửa số người đều rời đi, ba vòng đấu cộng lại cũng chỉ còn 36 người, lúc này phòng luyện tập và ký túc xá đều trống rất nhiều.

Tổ ekip lại lần nữa sắp xếp ký túc xá cho mọi người, từ 4 người một phòng trở thành 2 người một phòng, như vậy đối với những tuyển thủ ở ký túc xá viết nhạc luyện âm gì đó sẽ có hoàn cảnh tốt hơn không bị người quấy rầy.

Tự chọn ký túc xá cho hai người, Thời Phi và Hà Tiểu Bắc một phòng.

Mọi người đang thương cảm cho những học viên khác rời đi lại bắt đầu ra nhập vào bầu không khí luyện tập khẩn trương kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Sau nửa tháng huấn luyện, chương trình thông báo 1 tuần sau phải tiến hành ghi hình tập 2, top 36 sẽ tiến vào top 12.

Biểu diễn tiết mục hát bài gì tự thí sinh quyết định, mọi người có một ngày để chọn bài hát, chọn bài xong chỉ cần giao bài hát đó cho đạo diễn là được.

Để có tính cạnh tranh, ca khúc mà các thí sinh của ba vòng đấu lựa chọn sẽ được giữ bí mật, trừ khi thí sinh tự mình nói ra, nếu không các thí sinh khác sẽ không dễ dàng biết được.

Hơn 10 giờ đêm, Hà Tiểu Bắc và Thời Phi đang ở trong phòng ký túc luyện tập, di động của Thời Phi đang phát một bài hát.

Hà Tiểu Bắc vẻ mặt rối rắm nghe, cắn móng tay: "Phi ca, cậu chắc chắn muốn tôi hát bài hát này sao? Bài này quá khác biệt với những bài tôi hay hát, tôi sợ không nắm chắc."

Thời Phi nghiêm túc nói: "Chính vì khác biệt lớn, cho nên mới để cậu hát. Diện mạo và phong cách của cậu có chút giống với Trang Tân Nhiên, đều là loại hình thiên về đáng yêu, nhưng cậu lại không đẹp trai và ưa nhìn bằng cậu ta, nếu cậu không đột phá một chút, rất dễ bị cậu ta chôn vùi. Muốn để khán giả nhớ kỹ cậu, nhất định phải có một điểm ký ức. Một bài hát rất khác với chính cậu, chính là vũ khí tốt nhất để khán giả nhớ kỹ cậu."

Đương nhiên tiền đề là phải hát hay.

Hà Tiểu Bắc rất là nghi hoặc hỏi: "Vốn dĩ trận đầu thi đấu dự tuyển tôi muốn hát《Opera 2》, khi đó cậu nói tôi đổi một bài hát phong cách Giang Nam đơn giản hơn đừng quá khoa trương, bây giờ lại muốn cho khán giả nhớ kỹ tôi, không phải tự mâu thuẫn à?"

"Trận đầu đã hát《Opera 2》, vậy sau đó cậu định hát《 Ngôi Sao 》, 《 Phụng Hiến 》??"

Hà Tiểu Bắc lắc đầu nói: "Hai bài đó bắt đầu quá cao, tôi không hát được."

"Trận đầu đã hát《Opera 2》 xuất phát điểm cao như vậy, về sau không có liên tục kinh hỉ sẽ chỉ khiến khán giả thất vọng về biểu hiện của cậu." Kiếp trước Hà Tiểu Bắc ngay trận đầu đã hát Opera 2》, một bài hát liền chấn kinh huấn luyện viên vòng đấu âm thanh kỳ diệu, khiến các tuyển thủ khác chú ý.

Sau đó cậu ta bị tính kế cả internet anti mà rút lui, thậm chí bị người đầu độc mất giọng, có liên quan tới việc ngay từ đầu quá khoa trương, khoa trương rồi lại không có tâm kế không có năng lực tự bảo vệ bản thân.

"Tôi hiểu rồi, Phi ca tôi nghe theo cậu hết." Sau đó Hà Tiểu Bắc hỏi: "Vậy Phi ca cậu chọn bài gì vậy?"

Thời Phi cười nói: "Tình ca."

Hà Tiểu Bắc kinh ngạc nói: "Nhanh như vậy đã quyết định, qua loa như vậy sao?"

Thời Phi hất tóc một cái, đắc ý nói: "Bởi vì tôi đẹp trai, hát gì cũng được."

Hà Tiểu Bắc yên lặng bò lên trên giường: "......" Không muốn nói chuyện với cậu ta nữa, tuyệt giao năm phút.

Thời Phi kéo cậu ta ra khỏi ổ chăn, nói: "Cậu còn có thời gian ngủ nữa, dậy luyện tập, luyện ánh mắt luyện phong cách trên sân khấu."

Vào lúc nghỉ trưa ngày hôm sau, Đới Lương về tới ký túc xá, khẩn trương đóng cửa lại.

Trang Tân Nhiên nhanh chóng đứng lên hỏi: "Thế nào? Nghe được không?"

Đới Lương gật đầu: "Nghe được, Thời Phi chọn ca khúc《 Không muốn thấy em buồn 》."

Trang Tân Nhiên có chút kinh ngạc: "Tình ca? Chắc chắn chứ?"

Đới Lương: "Chắc chắn, có người hỏi cậu ta chọn bài gì, cậu ta liền nói thẳng là bài này. Tôi sợ cậu ta nói dối lừa người khác, cố ý mua được nhân viên công tác để xác nhận lại lần nữa, đúng là cậu ta đã báo bài hát này. Nhìn dáng vẻ ngông cuồng của cậu ta ngày thường, cho rằng nhất định sẽ chọn một bài hát bùng nổ sân khấu, kết quả lại chọn một bài như vậy."

Trang Tân Nhiên không khỏi bật cười, lúm đồng tiền nhợt nhạt trên má hiện lên: "Tôi nghĩ ra tôi sẽ hát bài gì trong cuộc thi rồi, liền hát《 I'm in Love Again 》."

Đới Lương: "Cũng là tình ca? Cậu......đây là định đấu với cậu ta sao?"

Trang Tân Nhiên mím môi, nói: "Lần trước cậu ta bắt nạt cậu như vậy, tôi vẫn luôn nhớ rõ, trong chương trình chúng ta không thể làm gì cậu ta. Chỉ có thể dùng tiếng ca đè ép cậu ta."

Đới Lương nghe xong rất là cảm động, một đại nam nhân viền mắt xúc động: "Tân Nhiên cậu....." Trong lòng có chút mừng thầm, hít sâu một hơi, lo lắng nói: "Khả năng ca hát của Thời Phi không kém, cậu hát tình ca chẳng may....."

Trang Tân Nhiên rất là tự tin nói: "Tình ca là phong cách tôi am hiểu nhất, nếu cậu ta hát bài khác có lẽ tôi không dám nói có tự tin, còn tình ca tôi tự tin có thể thắng cậu ta. Hơn nữa cho dù không thắng được cậu ta, ít nhất bắt lấy danh ngạch thăng cấp cũng không vấn đề, tôi cũng là vì bản thân mình."

Đới Lương gật đầu ý bảo: "Tôi tin nhất định cậu có thể."

Trong ánh mắt của Trang Tân Nhiên lộ ra nụ cười tự tin.